Chương 1681


...

Cố Tri Dân bị làm cho ngạc nhiên, Tư Mộ Hàn thế mà lại không tức giận một chút nào sao?

Thực sự càng nghĩ càng thấy kì lạ.

Cố Tri Dân đắn đo một lúc, rồi nói: “Tôi nghe Đình Tây nói, cậu muốn giành quyền nuôi dưỡng Hạ Hạ với Nguyễn Tri Hạ phải không?”

Tư Mộ Hàn không nói gì, anh biết Cố Tri Dân cố ý gọi điện đến cho anh, cũng không thể chỉ là hỏi mấy chuyện này, chờ để Cố Tri Dân nói xong.

“Cậu biết Tri Hạ tìm ai làm luật sư tố tụng không?” Cố Tri Dân nói xong thì ngừng lại, nghĩ về điều anh ta nói, Tư Mộ Hàn chắc chắn sẽ không nhịn được, sẽ chủ động hỏi anh ta.

Nhưng anh ta đợi một lúc lâu, cũng không nghe thấy Tư Mộ Hàn nói gì, chỉ đành nói ra: “Cô ấy tìm đến con trai của Tạ Sinh, Tạ Ngọc Nam!”

“Cậu nói ai cơ? Tạ Ngọc Nam?” Tư Mộ Hàn cuối cùng cũng lộ vẻ ngạc nhiên, anh đã tra qua Tạ Sinh, đương nhiên biết Tạ Sinh có một đứa con trai ruột tên là Tạ Ngọc Nam.

“Đúng vậy! Tạ Ngọc Nam cùng với Đình Tây là bạn học cùng trường lúc ở nước M, hai người đó quen biết nhau. Buổi tối chúng tôi đi ăn ở Kim Hải còn nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ dẫn theo Hạ Hạ cùng với Tạ Ngọc Nam đi ăn cơm đấy!” Cố Tri Dân còn cố ý nói chi tiết hơn.

Ngữ khí của Tư Mộ Hàn dường như lạnh lùng hơn trước: “Vậy sao.”

Cố Tri Dân tuy rằng nhận ra ngữ khí của Tư Mộ Hàn lạnh hơn lúc nãy, nhưng cũng cảm thấy những việc này không chứng minh được cái gì.

Anh ta có chút thất bại buông lời tàn nhẫn: “Tôi nói cho cậu biết, gần đây tôi rất bận, khi nào cậu với Tô Miên kết hôn, tôi sẽ không đến đâu!”

Tư Mộ Hàn không để tâm: “Phát ít đi một tấm thiệp mời, Thời Dũng cũng bớt đi một việc.”

“…” Cố Tri Dân nghẹn họng: “Cậu đã quên lúc đầu người phụ nữ đó kết hợp với chị cậu lừa dối cậu như thế nào rồi sao? Hả? Đầu cậu có phải là bị úng nước không thế!”

Phản hồi âm của Tư Mộ Hàn là, ngắt điện thoại.

“Alo?” Cố Tri Dân sau khi không can tâm gọi một tiếng, phát hiện Tư Mộ Hàn thật sự tắt máy rồi, đứng ở đó tức giận chống nạnh.



Sáng sớm ngày hôm sau.

Nguyễn Tri Hạ dậy rất sớm, đun sôi nước, rót đầy nước nóng vào bình nước của Tư Nguyễn, rồi cho vào túi đeo ra ngoài.

Tối hôm qua, cô đưa Tư Nguyễn về chỗ của Tư Mộ Hàn, quên đem theo bình nước của Tư Nguyễn.

Cô lái xe đến chỗ trông trẻ nơi Tư Nguyễn đang đi học.

Nguyễn Tri Hạ vừa đến không lâu, Thời Dũng liền đưa Tư Nguyễn đến rồi.

“Mẹ!” Tư Nguyễn nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ liền vô cùng vui mừng ngạc nhiên.

Nguyễn Tri Hạ xoa đầu Tư Nguyễn, lấy bình nước ấm ra đeo lên cổ của Tư Nguyễn.

Tư Nguyễn quấn lấy cô nói vài câu, rồi mới lưu luyến đi vào bên trong.

Thời Dũng vẫn chưa rời đi, Tư Nguyễn cũng chỉ gật đầu với anh.

“Cô Hạ!”

Lúc cô xoay người, liền nghe thấy tiếng của Thời Dũng.

Nguyễn Tri Hạ quay đầu lại, hỏi: “Trợ l Thời có chuyện gì sao?”

Thời Dũng tiến lên hai bước, khoảng cách giữa hai người rút ngắn lại, nói chuyện cũng nghe rõ hơn.

“Cô…” Dường như anh có chút do dự, Nguyễn Tri Hạ chỉ đành kiên nhẫn chờ anh mở miệng.

Thời Dũng xoa tay, có hơi khó xử hỏi: “Cô có hận cậu chủ sao?”

Nguyễn Tri Hạ ngây ra hai giây, lúc trả lời anh ta, ngữ khí vô cùng nghiêm túc: “Trong chuyện tình cảm cá nhân, tôi với anh ấy, không đến mức hận. Chuyện liên quan đến quyền nuôi dưỡng Hạ Hạ, tôi cũng có thể hiểu được. Chúng tôi đã chia tay rồi, anh ấy không cần giữ thiện ý, anh ấy hoàn toàn có thể làm việc theo tính cách của mình.”

...