...
Tập đoàn HN nổi tiếng thế giới là một công ty xa xỉ, mỗi năm đều sẽ hợp tác với những nhà thiết kế nổi tiếng thế giới tạo ra một số món đồ giới hạn.
Nguyễn Tri Hạ nghe xong thì gật đầu: “Trâm cài này nhất định rất đẹp.”
Tần Thủy San từ chối cho ý kiến: “Đợi lát nữa cậu nhìn thấy rồi sẽ biết.” Cô ta không xem trọng hay coi thường gì trâm cài này.
Buổi bán đấu giá lúc đầu toàn là một ít tranh vẽ của bậc thầy vẽ tranh, đồ cổ nhỏ các thứ.
Phần lớn mọi người ở đây đều không để ý đến số tiền nhỏ này, có người là thật lòng muốn mua, có người thì vì thể hiện bản thân có tiền.
Những đồ vật phía trước Nguyễn Tri Hạ đều không có cảm giác hứng thú.
“Tiếp theo là vật đấu giá cuối cùng! Là trâm cài phiên bản giới hạn do tập đoàn HN và bậc thầy thiết kế Huyền Lâm hợp tác phát hành năm năm trước, toàn thế giới chỉ có gần mười cây! Người quyên góp trâm cài này là một dancer nổi tiếng…”
Câu nói tiếp theo Nguyễn Tri Hạ không có hứng thú nghe, sự chú ý của cô đều bị trâm cài đó hấp dẫn.
“Giá mở đầu, ba mươi tỷ!”
Sau khi nghe được giá mở đầu Nguyễn Tri Hạ bèn thu lại ánh mắt.
“Trâm cài rất đẹp.” Nhưng mà giá cũng đắt.
Tần Thủy San hỏi cô: “Cậu thích?”
Nguyễn Tri Hạ lắc đầu: “Thích, nhưng cũng không phải không thể không có.”
“Tuy đây là một buổi dạ tiệc từ thiện nhỏ, nhưng bởi vì có Tư Mộ Hàn đến, nước đẩy thuyền lên, vật bán ra cũng sẽ đắt. Đừng nói cậu, ngay cả tớ cũng không mua nổi.” Tần Thủy San cũng cảm thấy giá mở đầu là 30 tỷ hơi đắt.
Nhưng mà ở đây toàn là người có tiền, 30 tỷ đối với họ chẳng thấm vào đâu.
Hội trường yên tĩnh lại, có người bắt đầu ra giá.
“36 tỷ!”
“39 tỷ!”
“42 tỷ…”
Lúc mua thì mỗi người đều tăng lên 3 tỷ.
Nguyễn Tri Hạ âm thầm tặc lưỡi, đúng là trò chơi của người có tiền.
Giá vẫn tăng liên tục nhưng rất có quy luật, điều này nói lên rất nhiều người ở đây muốn có được trâm cài này.
Bỗng nhiên có một giọng nói trầm thấp chậm rãi vang lên: “150 tỷ.”
Giọng nói này, Nguyễn Tri Hạ không thể thấy quen thuộc hơn được, là giọng nói của Tư Mộ Hàn.
Nguyễn Tri Hạ nhìn theo giọng nói, Tư Mộ Hàn ngồi ở ghế đầu phía dưới cách đó không xa, đôi chân bắt chéo lên nhau, vẻ mặt không đổi nhìn lên sân khấu.
Sau khi Tư Mộ Hàn vừa ra giá, trước người tăng giá này, không ai dám mở miệng nữa rồi.
“150 tỷ! Có ai trả cao hơn không?”
“150 tỷ lần một!”
Lúc này một giọng nói khác vang lên: “180 tỷ!”
Nguyễn Tri Hạ còn chưa kịp thấy ai là người tăng giá, Tần Thủy San bên cạnh đã ngạc nhiên la lên: “Trời ơi, là người đàn ông ban nãy đến gần cậu. Tại sao anh ta lại ngồi chung với ngài Lưu vậy?”
“Tạ Ngọc Nam?” Nguyễn Tri Hạ nhìn theo tầm mắt của Tần Thủy San, đúng là thấy Lưu Chiến Hằng ngồi cùng một chỗ với Tạ Ngọc Nam.
Vẻ mặt Tần Thủy San kinh ngạc nói: “Anh ta không biết Tư Mộ Hàn à? Sao lại muốn giành đồ của Tư Mộ Hàn?”
Giọng Nguyễn Tri Hạ hơi trầm xuống: “Anh ta biết.”
Trước khi đi từ phòng vệ sinh ra, lúc Tô Miên đến tìm cô gây sự, Tạ Ngọc Nam còn nhắc đến Tư Mộ Hàn.
Cho dù trước đó Tạ Ngọc Nam không nhắc đến Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ cũng biết rằng Tạ Ngọc Nam nhất định biết Tư Mộ Hàn.
...