Chương 1687


...

Hai người này cãi nhau thì liên quan gì đến cô?

“Hai người cãi nhau xong chưa?” Nguyễn Tri Hạ lại đưa tay bưng cốc nước lên, sau khi uống một ngụm nước, như không có gì mà nói: “Hai người tiếp tục đi, không cần liên quan đến tôi.”

Tạ Ngọc Nam nghẹn rồi, cúi người xuống nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Sao lại không liên quan đến em?”

Nguyễn Tri Hạ vặn ngược lại: “Là tôi bảo hai người cãi nhau sao?”

Tạ Ngọc Nam nhếch nhếch miệng, lại không còn gì để nói.

Anh ta trợn mắt nhìn Lưu Chiến Hằng.

Lưu Chiến Hằng bĩnh tĩnh mà nhìn lại, một chút dấu vết của sự tức giận cũng không hiện trên khuôn mặt ấy. Tạ Ngọc Nam nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta, cơn giận lại càng dâng cao.

Anh ta đã tức giận đến thế rồi mà Lưu Chiến Hằng trái lại vẫn bình tình như vậy. Điều này khiến anh ta như có vẻ đang ở thế yếu.

Tuy nhiên, Nguyễn Tri Hạ cũng đã nói như thế rồi mà Lưu Chiến Hằng cũng có vẻ như không muốn nói tiếp nữa, Tạ Ngọc Nam cũng chỉ đành dừng lại rồi nghĩ cách cãi nhau với anh sau.

Hai người đàn ông đều đã yên tĩnh và không tiếp tục cãi nhau nữa, Nguyễn Tri Hạ cầm thực đơn bắt đầu gọi món.

Tạ Ngọc Nam không ăn được cay, khẩu vị của Lưu Chiến Hằng lại rất ăn tạp, vị gì cũng có thể ăn.

Có đôi khi chỉ từ khẩu vị thôi cũng có thể đoán được phần nào tính cách của con người này.

Tạ Ngọc Nam có xuất thân tốt nên có chút kiêu ngạo, tính cách cũng thằng thắn và là người không có ý nghĩ xấu xa gì.

Lưu Chiến Hằng nhìn thì có vẻ hiền lành, làm việc cũng cẩn thận, lòng dạ lại kín đáo, nói không chừng trong lòng lại đầy ý xấu.

Dù sao Lưu Chiến Hằng cũng không kén ăn, Nguyễn Tri Hạ liền không để tâm đến khẩu vị của Lưu Chiến Hằng, gọi những món thanh đạm mà tinh tế, chủ yếu quan tâm đến khẩu vị của Tạ Ngọc Nam.

Trong lúc ăn cơm, Tạ Ngọc Nam cũng không có yên phận, đôi đũa của Lưu Chiến Hằng hướng về phía nào thì anh ta hướng đũa về đĩa thức ăn đó, cố ý cướp thức ăn với Lưu Chiến Hằng.

Nguyễn Tri Hạ cũng nhìn thấy hành vi của anh ta nhưng lại không nói gì.

Hành vi cướp đồ ăn của Tạ Ngọc Nam nhìn thì có vẻ ấu trĩ, nhưng lại khiến người khác không thể không nghĩ rằng Lưu Chiến Hằng bình thường vẫn nhường anh ta, không thì anh ta nào dám làm càn như vậy?

Lưu Chiến Hằng nhường Tạ Ngọc Nam có vẻ do Tạ Sinh.

Với thủ đoạn của Lưu Chiến Hằng thì phân nửa là anh coi thường Tạ Ngọc Nam. Với anh thì Tạ Ngọc Nam không phải là người thủ đoạn lại chỉ biết ăn với chơi.

Nhưng cách nghĩ của Nguyễn Tri Hạ lại không giống với Lưu Chiến Hằng, cô cảm thấy Tạ Ngọc Nam khó mà là người hồ đồ. Anh ta chỉ là khá tùy tiện, chỉ cần mình vui vẻ là được chứ không phải thực sự là kẻ ngốc.

Nguyễn Tri Hạ là người đặt đũa xuống đầu tiên: “Tôi ăn no rồi.”

Hai người đàn ông nghe thấy vậy, đều quay sang nhìn cô.

Nguyễn Tri Hạ đứng dậy: “Tôi đi nhà vệ sinh một chút.”

Cô cầm lấy ví rồi vội vàng bước ra khỏi phòng bao.

Trong nhà vệ sinh, cô nhớ lại dáng vẻ đối chọi gay gắt trước đó của Lưu Chiến Hằng và Tạ Ngọc Nam.

Lưu Chiến Hằng nhìn như thật sự đã đặt mình ở vị trí của người anh cả và nói chuyện với Tạ Ngọc Nam với dánh vẻ hòa nhã. Điều này đủ để chứng minh rằng chắc chắn do Tạ Sinh thì Lưu Chiến Hằng mới có thể đối xử như vậy với Tạ Ngọc Nam.

Hoặc cũng có thể Tạ Sinh đã dặn dò qua rồi.

Cô lại nhớ lại câu nói trước kia của Tạ Ngọc Nam, anh ta nói rằng bố của anh ta Tạ Ngọc Nam là “Làm quá nhiều việc trái với lương tâm nên áy náy”, vì thế đêm đêm đều không thể ngủ ngon và mất ngủ một thời gian dài rồi.

Chẳng lẽ Tạ Sinh đã vụng trộm làm việc gì mà không thể để người khác biết.

Nếu như đúng là vậy, thì lẽ nào có thể chứng minh rằng Tạ Sinh là thế lực của Lưu Chiến Hằng.

Nhưng Tạ Ngọc Nam lại nói qua, Tạ Sinh từng khen Tư Mộ Hàn. Nếu ông ta tán thưởng Tư Mộ Hàn thì vì sao lại để Lưu Chiến Hằng gây ra những chuyện kia?

Hay có thể nói rằng Lưu Chiến Hằng làm những chuyện kia không phải là gợi ý của Tạ Sinh?

...