Chương 805


...

Tư Mộ Hàn bị bé chọc tức mà nở nụ cười, một đứa bé đáng yêu như vậy, có muốn chỉnh cũng không ra tay được, cuối cùng chỉ đành đưa tay xoa xoa đầu bé.

Vì vậy mà anh bị Tri Hạ hoài nghi.

“Ai nha, đừng đụng con.” Lông mày Tri Hạ nhăn lại, thoạt nhìn là đang tức giận.

Tư Mộ Hàn nói sang chuyện khác, “Không phải con bảo đang vẽ sao? Để ba xem một chút.”

Nguyễn Nguyễn Lập tức hết sức vui vẻ mà đem tờ giấy đưa cho anh: “Ba xem, đây là ba.”

Tư Mộ Hàn nhìn mấy hình tròn có nét xanh xanh đỏ đỏ trên tờ giấy, sắc mặt bình tĩnh lấy điện thoại ra: “Có muốn xem phim hoạt hình k?”

Tri Hạ gật đầu như gà mổ thóc: “Xem.”

Tri Hạ ôm điện thoại đến salon xem hoạt hình, Tư Mộ Hàn tiếp tục công việc. . Đam Mỹ Sắc



Truyện được cập nhật mỗi ngày, Bạn đang đọc tại truyen1.one

Giờ tan tầm, Thời Dũng trở về.

Trong tay anh ta cầm chứng nhận bất động sản.

“Cậu chủ, thứ cậu muốn.”

Anh ta đưa chứng minh bất động sản và chìa khóa cho Tư Mộ Hàn.

Tư Mộ Hàn nhìn chứng nhận bất động sản và chìa khóa trước mắt, vẻ mặt khó lường nhìn Thời Dũng: “Tiền ở đâu ra?”

Thời Dũng do dự một chút: “Là tiền của cậu chủ.”

Trước đây, Tư Mộ Hàn rất tin tưởng anh ta, Tư Mộ Hàn đã cho anh ta một tấm thẻ.

Tư Cẩm Vân vẫn chưa hiểu hết Tư Mộ Hàn, cho nên không biết trong tay Thời Dũng vẫn còn một tấm thẻ.

Sau đó Tư Mộ Hàn có chuyện, Tư Cẩm Vân sa thải anh ta, tấm thẻ này còn đang ở trong tay anh ta, cuối cùng cũng có đất dụng võ.

Nơi ở của Nguyễn Tri Hạ, cũng là tiểu khu cao cấp.

Những người ở đó cũng là người có tiền.

Thế nhưng, có tiền hơn nữa cũng không sánh được với nhà họ Tư.

Tư Mộ Hàn không bao giờ thiếu tiền.

Huống chi, đang có chuyện liên quan tới Nguyễn Tri Hạ, Tư Mộ Hàn luôn cam lòng chi tiền.

Thời Dũng đã sớm hiểu rõ điểm này của Tư Mộ Hàn, biết Tư Mộ Hàn muốn ở sát vách nhà Nguyễn Tri Hạ, không tiết kiệm chút nào liền hoàn thành công việc.

Tư Mộ Hàn nghe Thời Dũng nói xong, không nói gì, chỉ đứng dậy đi đến sofa.

Tri Hạ xem phim hoạt hình liền ngủ thiếp đi, lúc này đang đắp áo khoác của Tư Mộ Hàn mà ngủ trên ghế salon.

Tư Mộ Hàn liền lấy áo khoác bao lấy Tri Hạ, bế bé khỏi salon.

Dù động tác của anh đã rất nhẹ, nhưng Tri Hạ vẫn tỉnh.

Bé mở nửa con mắt, mềm mại gọi một tiếng: “Ba.”

“Ừ, đi ăn cơm.” Tư Mộ Hàn đưa tay xoa đầu bé.

Lúc mới tỉnh ngủ, Tri Hạ có chút làm nũng, mềm mại nói: “Muốn ăn khoai lang…”

Thời Dũng đi sau lưng người đàn ông, nghe giọng Tri Hạ liền cảm giác trái tim muốn mềm nhũn.

Những Tư Mộ Hàn cũng không vì vậy mà lay động, vô cùng lạnh lẽo cứng rắn từ chối yêu cầu của Tri Hạ: “Không thể.”

Tri Hạ tỉnh táo một chút, khí thế hùng hổ: “Muốn ăn.”

...