Chương 4211


...

Chương 4210:

Mẹ chỉ là không ngờ mình lần này đã †ìm ra được.”

Nguyễn Hà vừa nghĩ về những điều đó vừa nói, đôi mắt bà ta vẫn ánh lên những nỗi nhớ nhung.

“Chuyện này tạm thời đã rõ ràng.

Ngày mai ông ta sẽ đưa chúng ta rời khỏi đây. Con cần phải kiểm soát cuộc đời của mình càng sớm càng tốt, vì vậy từ ngày mai con sẽ rất bận rộn. Mẹ hãy tự chăm sóc tốt cho bản thân nhé, có thể gọi điện thoại cho eon nếu mẹ muốn” Hiện tại chỉ có thể nói được như vậy. Nguyễn An mơ hồ nhíu mày đứng lên nói: “Nếu mẹ không có việc gì nữa, thì cũng nên thu dọn đồ đạc một chút đi ạ, con trở về phòng đây!”

Nguyễn An nói xong liền trực tiếp xoay người rời đi, không cho Nguyễn Hà có chút cơ hội nói thêm lời nào.

Nhìn con trai rời đi, sắc mặt Nguyễn Hà đột nhiên trở nên khá tệ, tối sầm lại , được một lúc thì trở nên xanh tái, bà ta biết con trai mình đang tức giận đến mức nào, tính tình của con trai mình như thế nào, bà ta biết rất rõ, đột nhiên trở nên như thế này, chắc chắn có nguyên nhân.

Và lý do của việc này có lẽ là Abel, dù không có mối quan hệ trực tiếp thì cũng có mối quan hệ gián tiếp, khi quay lại lần này, bà ta không phải để Abel cướp mất con trai mình, mà là quay lại với một mục đích khác, mọi thứ trong quá khứ cũng không thể cứ thế bỏ qua.

Bà ta đã ở trong phòng một thời gian rồi, bắt đầu từ ngày mai, xem ra bà ta phải thường xuyên ra ngoài đi dạo xem xung quanhI ) Nguyễn Hà đang nghĩ như thế nào, Nguyễn An cũng không biết, sau khi trở về phòng thì cau mày nằm xuống giường. Trước kia anh ta bất luận là có bận rộn thế nào, chuyện đầu tiên trở về phòng nhất định là đi đọc sách, nhưng lần này lại nằm thẳng trên giường.

Thái độ của mẹ đối với Abel khiến anh ta cảm thấy có chút kỳ lạ, bề ngoài thì ngoan ngoãn, như muốn dâng cả tính mạng của mình không cần chớp mắt, nhưng đăng sau lại có cái gì đó không ổn, cảm giác như có thù địch mạnh mẽ, rõ ràng không cảm thấy có ý gì khác, nhưng cũng không thể giải thích rố được, có một cảm giác căng thẳng trong lòng, khiến anh ta phải bận †âm tới vấn đề này.

Nằm trên giường một lát, Nguyễn An ngáp một cái, chống tay ngồi dậy trên giường, hiện tại cậu rất bận, nhất định phải nhanh chóng kiểm soát bản thân nếu muốn sống tốt hơn trên đời này!

Ở đây Abel hầu như không thể quản lý được hết mọi việc, nhưng Nguyễn Kiến Định thì không dễ dàng như vậy. Ban đầu anh ta nghi ngờ công tước Otto, nhưng sau khi cuộc điều tra bí mật bắt đầu, anh ta phát hiện ra rằng theo hoàn cảnh hiện giờ của ông ngoại, thì rất khó để loan tin ra ngoài. Đã thế, có ích gì khi huy động nhiều người như thế đến đối đầu với anh ta và Tư Mộ Hàn chứ.

Áp lực nặng nề gần như khiến bọn họ còng cả lưng , nhưng không ai có thể giúp họ tiếp quản được, không ai có thể hỗ trợ anh ta cả, bọn họ chỉ có thể một mình chống đỡ, tuy rằng vất vả, nhưng lại khiến trong lòng thoải mái, làm cho anh ta vui mừng.

Đang suy nghĩ xem nên làm gì tiếp theo, thì điện thoại trên bàn vang lên khiến suy nghĩ của anh ta bị cắt ngang, nhưng Nguyễn Kiến Định vốn tính khí đang rất tốt, không quan tâm đến, thay vào đó, anh ta nhấc máy và nhanh chóng trả lời cuộc gọi.

“Khi nào thì anh về nhà?” Nhìn cảnh tượng trước mắt, hơi thở của Nguyễn Kiến Định trở nên nặng nề, vẻ mặt càng thêm sầu não.

“Tôi sẽ về sớm. Ở nhà xảy ra chuyện gì sao?”

Tư Mộ Hàn không thể nào tự nhiên lại hỏi một câu vô cớ như vậy được, cho nên sau đó anh ta liền hỏi lại một câu.

“Anh à, anh có thể quay về sớm hơn đưa vợ anh về nhà được không? Sao suốt ngày cứ quấn lấy Tri Hạ làm gì không biết!”

Vừa về đến nhà đã thấy Nguyễn Minh Tú và Nguyễn Tri Hạ ở cùng nhau, họ cứ quấn quít với nhau như vậy nên anh cũng không thể chen vào được. Vì Nguyễn Minh Tú suốt ngày ở cùng Tri Hạ, anh vốn đã ghen tuông rồi, bây giờ tận mắt chứng kiến thế này, làm sao có thể chịu được chứ!

“Tôi không thể tự mình sắp xếp chuyện này được. Minh Tú muốn chơi với ai là quyền tự do của cô ấy. Tôi sẽ không can thiệp vào đâu.”

...