...
Do mưa liên tục mấy ngày liền nên đất đều nhão ra thành bùn, Nguyễn Tri Hạ liền xắn quần lên đến qua đầu gối rồi bước qua chỗ ông chú. Vì bùn rất dính nên dưới đế dép của cô dính lớp bùn rất dày. Đợi đến lúc cô đi đến được chỗ của ông chú thì cả đôi dép đã bị bùn bao bọc, rất nặng.
Ông chú liền đưa một vật về phía Nguyễn Tri Hạ: “Con biết đây là thứ gì không?”
Nguyễn Tri Hạ nhìn một hồi lâu rồi đáp: “Là khoai lang.”
Ông chú tỏ ra kinh ngạc: “Cô cũng biết khoai lang sao?”
“Con biết chứ, con đã từng mua ở trong siêu thị, chỉ là chưa từng nhìn thấy khoai lang lúc mới nhổ từ dưới đất lên.” Nguyễn Tri Hạ nói, tò mò ngồi xuống vớ lấy một củ. Nhìn một hồi lâu, cô mím môi nói: “Tuy nhiên củ hơi nhỏ.”
“Ta đào thêm nữa xem sao, củ nào ăn được thì có thể mang về nhà, mấy củ này có thể mang về nấu cháo.” Ông chú nói rồi cầm củ khoai Nguyễn Tri Hạ vừa đào được cho vào trong sọt sau lưng. Nguyễn Tri Hạ cũng phụ ông chú tìm khoai. Cuối cùng còn lại một củ khoai nguyên vẹn, không bị trầy xước gì, ông chú liền lấy dao gọt ra đưa cho Tri Hạ: “Thử xem, loại này ăn ngọt mà giòn.”
Nguyễn Tri Hạ cũng gặp một miếng, đúng là vừa giòn vừa ngọt.
“Ngọt không?”
“Có ạ, rất ngọt.”
Nguyễn Tri Hạ giúp ông chú đeo sọt đi đằng sau, ông chú cầm sao đi đằng trước, hai người nói chuyện câu được câu chăng.
Khi gần về đến cửa nhà, Nguyễn Tri Hạ liền hét lớn: “Tư Mộ Hàn, chúng tôi đã đào được loại khoai lang ngọt vô cùng.”
Câu nói của Nguyễn Tri Hạ không nhận lại được sự phản hồi từ chỗ Tư Mộ Hàn. Nguyễn Tri Hạ tự nhủ: “Không lẽ vẫn chưa dậy sao?” Cô vừa nghĩ, vừa theo chân ông chú đi về nhà.
Khi về đến cửa, cô nhìn thấy trong nhà hình như có thêm một vài người. Nguyễn Tri Hạ sững người, vẻ mặt trầm xuống. Là Cố Trí Dân tìm đến rồi sao?
Ông chú liếc vào trong hỏi: “Trong nhà có người đến sao?”
“Có lẽ là bạn của chúng cháu tìm đến.” Nguyễn Tri Hạ cắn môi.
Ông chú cũng sừng người lại, vài giây sau mới có phản ứng, đưa tay ra đỡ lấy sọt ở sau lưng Tri Hạ: “Cô đi xem đi, ta đi nấu cháo khoai lang.”
Nguyễn Tri Hạ quay lại nhìn chỉ thấy có một mình bóng dáng của ông chú vác theo sọt đi xuống phía bếp. Rồi cô quay người đi vào trong gian nhà chính.
Gian nhà chính không có cửa sổ, đi từ bên ngoài vào do ngược sáng nên thoạt không nhìn rõ mặt người ngồi trong nhà. Nguyễn Tri Hạ bước một chân vào bên trong, dần dần mới nhìn rõ khung cảnh bên trong gian nhà. Tư Mộ Hàn ngồi trên ghế đối mặt với một người đàn ông, nhưng người đó không phải là Cố Trí Dân. Khi cô bước vào, cả hai người bọn họ đều ngoái lại nhìn. Tư Mộ Hàn mặt không biến sắc, ánh mắt đầy suy tư, không rõ là anh ta đang nghĩ gì. Còn người đàn ông kia lại nhìn cô khẽ mỉm cười: “Tri Hạ.”
Tri Hạ vô cùng kinh ngạc: “Lưu…Chiến Hằng, tại sao…tại sao anh lại ở đây?”
Không sai, người đang ngồi trực diện với Tư Mộ Hàn, không ai khác chính là Lưu Chiến Hằng.
Từ chỗ Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ được biết là Cố Trí Dân đi tìm Thẩm Lệ, nên cô luôn nghĩ rằng người đầu tiên tìm đến sẽ là Cố Trí Dân, nhưng khả năng cao hơn cũng có thể là Thời Dũng.
Mặc dù lần này Tư Mộ Hàn không dẫn theo Thời Dũng, nhưng theo Tri Hạ, Thời Dũng là một trợ lí rất tài giỏi, không có chuyện gì là anh ta không thể giải quyết được. Bất luận như thế nào cô cũng không thể tin được người đầu tiên tìm tới lại là Lưu Chiến Hằng.
“Đương nhiên anh tới đây là để tìm em.” Lưu Chiến Hằng cười đáp, tỏ ra như anh ta đơn giản là vì biết cô ở đây nên dẫn theo người đến tìm.
Lưu Chiến Hằng càng nói nhẹ nhàng, Nguyễn Tri Hạ lại càng cảm thấy nặng nề. Việc cô đến tìm Thẩm Lệ, ngoại trừ nói với Tư Mộ Hàn, cô không hề nói cho Lưu Chiến Hằng biết. Cô không phủ nhận năng lực của Lưu Chiến Hằng, nhưng trong một thời gian ngắn có thể tìm đến đây mà không nắm bắt được tình hình của cô trước đó là chuyện không thể nào.
Khoảng cách mà Nguyễn Tri Hạ xuất phát từ thành phố Hạ Dương để tìm Thẩm Lệ, đến bây giờ cũng không quá tầm năm ngày.
Phải mất ít nhất một hoặc hai ngày để đi từ Thành phố Hạ Dương đến đây, cộng thêm điều kiện đường xá rất tệ, đi lại trên đường rất khó khăn, thời gian trên đường lại tốn thêm một chút.
Nếu phải mất hai ngày để đi, thì thời gian xuất phát của Lưu Chiến Hằng, phải đẩy lên phía trước ít nhất hai ngày.
Tư Mộ Hàn khởi hành vào ngày thứ hai sau khi Nguyễn Tri Hạ rời đi, ngày thứ ba mới đến nơi.
...