...
Lúc nãy Nguyễn Tri Hạ đang suy nghĩ những chuyện này quá tập trung, cũng không chú ý cô bé đã chạy đến đây.
Nguyễn Tri Hạ để điện thoại sang một bên, giơ tay ôm Tư Nguyễn vào lòng.
Hình như cô bé lại nặng thêm một chút rồi.
Tư Nguyễn nghỉ hè phần lớn thời gian đều ở nhà, được dì Trần chăm sóc vô cùng chu đáo, cô bé bụ bẫm hơn.
Nguyễn Tri Hạ nhéo khuôn mặt mũm mĩm của bé, dịu dàng nói: “Được, mẹ đi ngay đây.”
Cô bế Tư Nguyễn đi ăn cơm.
Dì Trần thấy Nguyễn Tri Hạ đi tới thì bắt đầu xới cơm.
Sau khi dì Trần xới cơm xong thì bày ra dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Nguyễn Tri Hạ lên tiếng hỏi bà: “Dì Trần à, có chuyện gì không?”
“Là…” Dì Trần có vẻ không tiện nói ra.
“Không sao đâu, dì có chuyện gì thì cứ nói.” Nguyễn Tri Hạ để đũa xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn dì Trần.
“Con dâu tôi mang thai đôi, cơ thể của nó cũng không khỏe lắm, con trai tôi cũng rất lo lắng, tôi muốn…”
Dì Trần lộ ra vẻ mặt khó xử, không nói tiếp nữa.
Nguyễn Tri Hạ đương nhiên nghe hiểu ý của dì Trần.
Dì Trần là muốn về nhà chăm sóc con dâu.
Nguyễn Tri Hạ mỉm cười nói: “Tôi biết rồi, đợi lát nữa tôi sẽ tính tiền lương tháng này cho dì.”
“Cô Hạ, tôi…” Trên mặt dì Trần lộ ra vẻ xấu hổ.
Bà cũng biết chuyện này hơi bất ngờ, bà cũng biết rất rõ tình hình của Nguyễn Tri Hạ.
Nếu bây giờ bà đi ngay sợ là Nguyễn Tri Hạ sẽ không dễ dàng tìm được một người có thể tin tưởng để chăm sóc Tư Nguyễn ngay lập tức.
Nguyễn Tri Hạ không nói tiếp đề tài này với bà nữa: “Ăn cơm trước đi.”
Tư Nguyễn nghe hai người lớn nói chuyện, hết nhìn dì Trần lại nhìn Nguyễn Tri Hạ, sau đó cúi đầu ăn cơm.
Đợi sau khi ăn cơm xong, lúc dì Trần đến nhà bếp dọn dẹp bát đũa, lúc này Tư Nguyễn mới nhỏ giọng hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Mẹ ơi, bà Trần sắp rời đi phải không?”
Nguyễn Tri Hạ xoa đầu Tư Nguyễn, nói rằng: “Uhm, nhà dì ấy có chuyện rất quan trọng nên phải về.”
Tư Nguyễn gật đầu nửa hiểu nửa không.
*
Dì Trần phải về nhà để chăm sóc con dâu, Nguyễn Tri Hạ tuy cũng đã đồng ý nhưng quả thật cũng có chút phiền phức.
Dì Trần là do Thời Dũng tìm cho cô, dì ấy rất chu đáo cũng rất đáng tin cậy.
Trong thời gian ngắn khó mà tìm được người giống như dì Trần.
Đã vậy, ngày nào cô cũng phải lên công ty.
Nếu không có dì Trần thì hoặc là Nguyễn Tri Hạ sẽ phải mang tất cả công việc về nhà hoặc là sẽ phải đưa Tư Nguyễn đến công ty cùng.
Hiển nhiên là phương án thứ hai dễ thực thi hơn.
Hơn nữa, Nguyễn Tri Hạ không thể tự mình xử lý công việc của công ty nhà họ Tư. Nên cuối cùng đành phải quyết định đưa Tư Nguyễn đến công ty.
May là ở bãi đỗ xe có thang máy riêng lên thẳng văn phòng tổng giám đốc và văn phòng tổng giám đốc bình thường cũng ít người lui tới.
Vậy nên, mỗi ngày, Tư Nguyễn đều theo Nguyễn Tri Hạ đến công ty cũng không thành vấn đề.
...