Chương 1883: Trong lòng nó, rốt cuộc có bà


...

Thanh âm của anh trong trẻo, lạnh lùng, thân ảnh gầy gò cao lớn đứng ở đó, vững vàng như là tùng, bách, lạnh lùng cao ngạo không thể tiếp cận.

Mộ Dung Miên hề tùy tiện diễn trò, những lời anh nói là thật.

Thật ra thì anh cũng chưa bao giờ quan tâm đến Mộ Dung phu nhân sống hay chết, ban đầu bà ấy hy vọng anh tới đây giúp bà ấy giữ lấy Mộ Dung gia, anh đã làm được như lời mình đã hứa.

Trừ chuyện này, anh chưa từng đồng ý với bà ấy chuyện gì khác.

Hôm nay bà ấy bị bắt cóc, đối với Mộ Dung Miên mà nói, cứu bà ấy hay không cũng không thuộc phạm vi chuyện bọn họ đã giao ước ban đầu.

Anh tới coi như đã rất nể tình.

Phu nhân Jones châm biếm: "Tốt, vậy cậu hãy đợi một canh giờ sau cô ta sẽ bị độc phát tác mà chết. Quên nói với cậu, tôi đã cho cô ta uống thuốc độc, hôm nay hẳn là sẽ phát tác, nếu như không kịp thời nhận được thuốc giải, một giờ sau cô ta chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ."

Mộ Dung Miên thần sắc ung dung: "Tốt, vậy thì cùng nhau đợi một giờ nữa."

Anh đứng ở đó không nhúc nhích, trừ vừa rồi liếc mắt nhìn Mộ Dung phu nhân một chút ra cũng không nhìn lần hai, ánh mắt của anh trong trẻo lạnh lùng, không có tia ấm áp, cho dù là nhìn phu nhân Jones cũng không hề tức giận, tựa hồ như anh chỉ là một người đang đứng xem, hết thảy những gì xảy ra ở nơi này đều không liên quan tới anh.

Phu nhân Jones tức giận, cái tên con hoang này làm sao lại giống Quý Miên Miên như vậy, hoàn toàn không đi theo con đường mà bà ta đã định.

Bà ta đoán được Mộ Dung Miên thật sự là người tâm tư độc ác đến tột cùng, vẫn còn làm bộ làm tịch.

Mắt phu nhân Jones nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Miên, cố gắng từ trên mặt của anh tìm được một chút sơ hở, đáng tiếc, bà ta chẳng thể nhìn ra cái gì.

"Mộ Dung Miên, cậu thật đúng là máu lạnh, đây cũng là mẹ ruột của cậu đấy, mẹ ruột đấy, vậy mà cậu nửa điểm thân tình cũng không quan tâm đến?"

Mộ Dung Miên thản nhiên nói: "Như thế nào là không quan tâm? Không phải là tôi tới đây, đợi bà ấy chết rồi tôi sẽ giúp bà ấy báo thù, cái này cũng coi như là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ."

Mộ Dung Miên nói chuyện với phu nhân Jones như là tán gẫu bình thường, thanh âm bình tĩnh không có nửa điểm phập phồng.

Điều này làm cho phu nhân Jones không thể nghe ra điều gì, trong lòng tức giận, bà ta quay ngược lại phía Mộ Dung phu nhân nói: "Văn San, cô nghe xem, cô trăm phương ngàn kế hoán đổi một con báo hoang nhỏ thành người thừa kế, té ra... cho tới bây giờ nó vẫn không hề để cô ở trong lòng. Chậc chậc, nó đã như vậy, cô còn che chở cho nó làm gì, giao nhà Mộ Dung lớn như thế cho một người như nó, cô cũng cam tâm?"

Thân thể của Mộ Dung phu nhân đã vô cùng suy yếu, bị ném vào giữa một đống rắn và côn trùng, ban đầu bà hoảng sợ thét chói tai, đến bây giờ cơ hồ chết lặng, rắn bò qua thân thể lạnh như băng, cắn vào trên đùi cũng đều không có cảm giác gì nữa, bà vốn tưởng rằng mình sẽ bị hù chết, thế nhưng... không phải.

Bà vẫn kiên cường chống đỡ, bà biết phu nhân Jones bắt mình là muốn làm gì. Lúc trước, trong lòng bà vẫn luôn cầu nguyện, van xin Thượng Đế phù hộ, ngàn vạn lần không được để Mộ Dung Miên tới đây.

Bà vốn tưởng rằng trong lòng Mộ Dung Miên hận mình, e rằng còn mong đợi bà chết nhanh hơn, nói không chừng sẽ không bao giờ tới đây.

Thế nhưng, nó vẫn tới.

Trong khoảnh khắc khi nhìn thấy Mộ Dung Miên, tâm tình Mộ Dung phu nhân phức tạp không nói thành lời. Mặc dù bà không hy vọng anh tới, thế nhưng, nhìn thấy anh, bà cũng vẫn là không nhịn được hiện lên một tia vui sướng.

Nó... Dù sao vẫn không nỡ để bà chết, rốt cuộc trong lòng nó vẫn còn có bà.

Mặc dù sau đó nghe thấy lời của Mộ Dung Miên nói rằng tới đây là để nhặt xác cho bà, nhưng như vậy cũng không quan trọng, nó có thể tới đây là đã nói lên hết thảy.

Trong lòng Mộ Dung phu nhân biết phu nhân Jones cực kỳ độc ác, bà rất sợ Mộ Dung Miên sẽ xảy ra chuyện, lúc này, bà chỉ có thể vực tinh thần lên...

...