Chương 1021: Nói với bà ấy rằng bác đang rất mong được gặp bà ấy đấy!


...

Nếu như là bởi vì những chuyện khác, Yến Thanh Ti không thể nào bỏ qua cơ hội tốt thế này, nhưng mà không có gì quý hơn chuyện tìm được người thân.

Yến Thanh Ti đang định lên lầu, đúng lúc đó Nhạc Thính Phong gọi đện thoại đến cho cô.

Trò chuyện được một hồi, Nhạc Thính Phong mới nói với cô: “Mẹ anh một mình lén đến Dung Thành rồi, còn bảo anh không được nói cho em biết nữa kìa.

Yến Thanh Ti kinh ngạc: “A, tại sao lại…”

Kết quả cô nghe thấy tiếng mắng mỏ của Nhạc phu nhân phát ra từ trong điện thoại: “Cái thằng nhóc thối tha này, đã bảo là không được nói với Thanh Ti mà lại, con còn cứ nói à?”

“Đó là vợ con, con không thể nói với cô ấy được hay sao?”

Yến Thanh Ti không nhịn được bật cười. Đợi một lát sau, điện thoại được chuyển đến tay Nhạc phu nhân, bà than phiền với Thanh Ti: “Thanh Ti, bác lén chạy đến đây đấy, bác muốn thám thính tình hình quân địch một chút. Tại ông bác của con cả đấy, con không biết mấy ngày hôm nay bác đều lo ngay ngáy… Không một đêm nào có thể ngủ yên giấc cả.”

“Bác đừng có lo lắng mà, không cần phải sợ đâu… Bác con là một người rất tốt, lại phong độ nữa, bác ấy sẽ không so đo với bác đâu mà….”

Yến Thanh Ti đang nói, ngẩng đầu lên thì đã thấy Hạ An Lan, không biết ông đứng trước mặt cô từ lúc nào, cô sợ tới mức bỏ điện thoại xuống, gọi một tiếng: “Bác….”

Nhạc phu nhân trong điện thoại nghe thấy Yến Thanh Ti gọi bác, bà lại tưởng cô đang nói chuyện với bà, liền nói: “Bác vừa nhìn thấy mặt ông ta là đã biết ông ta chính là cái loại nhỏ nhen, không có độ lượng, thích so đo tính toán với người khác. Thôi được, vì hạnh phúc của con và thằng con ngốc của bác, bác đành bất chấp vậy…”

Giọng nói của Nhạc phu nhân trong điện thoại loáng thoáng truyền ra ngoài, Yến Thanh Ti toát mồ hôi hột, cô lén lút đưa tay định tắt điện thoại đi, nhưng lại bị Hạ An Lan rút lấy, ấn vào nút loa ngoài.

Giọng của Nhạc phu nhân vang lên một cách rõ ràng: “Thanh Ti, sau này nếu như bác con mà không đồng ý chuyện hôn sự của con và Thính Phong thì hai đứa bỏ trốn đi, đợi đến lúc nào có con hẵng về… Không được không được, có con rồi cũng không thể về, loại người tính toán chi li, tính cách ngang ngược, không hiểu đạo lý như ông ta không chừng sẽ cướp cháu nội đi mất. Ôi… cháu nội của tôi…”

Yến Thanh Ti che mặt: “Bác ơi, đừng nói nữa…”

Hạ An Lan chậm rãi nói: “Đứa bé họ Hạ, ý tưởng này cũng hay lắm!”

Giọng nói trong điện thoại ngưng bặt, bầu không khí vô cùng xấu hổ và lúng túng!

Yến Thanh Ti chỉ cảm thấy may mắn cả đời của mình đã dùng hết sạch rồi. Thời gian dường như ngưng đọng lại, một lúc sau, trong điện thoại liền vang lên tiếng hét của Nhạc phu nhân: "A a a... Con trai, mở cửa sổ ra cho mẹ, mẹ muốn nhảy xuống!”

Tiếp theo đó điện thoại liền bị cúp, tiếng tút tút vọng ra từ trong máy.

Yến Thanh Ti mặt đầy quẫn bách quay sang cười hì hì với Hạ An Lan.

Hạ An Lan nhìn Yến Thanh Ti cười hỏi: “Nói xấu bác đấy hả?”

Yến Thanh Ti lắc đầu lia lịa: “Đâu có ạ, con đang khen bác mà… Thật đấy, khen bác rất phong độ!”

Hạ An Lan thản nhiên nói: “Bác là người keo kiệt, chi li, ngang ngược không hiểu đạo lý, làm sao mà phong độ được chứ?”

“Phong độ mà, phong độ thật mà…”

Gương mặt cao quý lạnh lùng của Hạ An Lan hoàn toàn đang tỏ vẻ “ta không tin”, ông bỏ lại một câu rồi bước lên lầu: “Vừa nãy là số của Nhạc Thính Phong đúng không? Bà ấy chắc đang ở khách sạn, dù sao cũng nên đi….”

Yến Thanh Ti vừa nghe thấy thế liền đuổi theo kéo lấy tay của Hạ An Lan: “Bác ơi, bác Nhạc ngày xưa cũng coi như là em gái của bác mà, cũng coi như là một đôi thanh mai trúc mã đúng không, chỉ là xa cách đã lâu nên cũng không hiểu lắm về con người bác thôi…”

Hạ An Lan dừng lại nói: “Bà ấy nói rất đúng, không sai một chút nào hết, bác chính là một người ngang ngược không biết đúng sai đấy, bảo với bà ấy, bác rất mong được gặp bà ấy đấy!”

...