...
Yến Thanh Ti nhìn miếng hoa quả trước mặt, hỏi: “Anh muốn khiến cho scandal càng to lên đấy à?”
Cho nhau ăn, đây là việc mà chỉ những người thân mật với nhau mới làm, hiển nhiên là, Yến Thanh Ti không thấy cô thân quen với Cận Tuyết Sơ được bao nhiêu, miễn cưỡng mới coi là bạn bè, nhưng không phải là loại bạn bè thân thiết nhất.
Cận Tuyết Sơ cứ giữ nguyên tư thế không động đậy, anh nhìn thẳng vào mắt Yến Thanh Ti, “Không, sao em không nghĩ là tôi đang hy vọng giả biến thành thật nhỉ?”
Yến Thanh Ti bĩu môi: “Trên mạng nói tôi bị bao nuôi, làm bồ nhí, cấp hai còn sảy thai nữa kìa… anh xác định muốn giả biến thành thật với tôi?”
Cận Tuyết Sơ cười: “Trên mạng còn nói tôi là đồng tính nữa kìa, đi làm trai bao, là bảo bối của những nữ phú hào kìa, cô nói thử xem, như thế chúng ta không phải càng xứng hơn à?”
Cận Tuyết Sơ dùng kinh nghiệm của bản thân nói với Yến Thanh Ti rằng bất cứ một nghệ sĩ nổi tiếng nào, cũng có những năm tháng bị bôi đen, nói xấu.
Yến Thanh Ti đột nhiên cười rộ lên: “Chỉ nghe thế thì hình như …cũng hợp phết, nhưng…”
Cận Tuyết Sơ vẫn nhìn thẳng vào mắt Yến Thanh Ti: “Nhưng cái gì, tôi giơ mỏi tay lắm rồi đây này, mọi người xung quanh đều đang nhìn đấy, em tốt xấu gì cũng cho tôi chút thể diện chứ.”
Yến Thanh Ti không đón miếng thanh long của anh ta, cô vươn tay cầm lấy cái dĩa, cô nói: “Nhưng mà… tôi vẫn coi anh là bạn bè, không ngờ từ trước giờ anh vẫn chỉ nghĩ tới chuyện lên giường với tôi.”
Cận Tuyết Sơ cười ha ha: “Em nói sai rồi, bên cạnh tôi có nhiều bạn bè lắm, tôi bây giờ không thiếu bạn bè, chỉ thiếu…người yêu, em có hứng thú không?”
Cận thiên vương? Sao cậu lại đến đây?” giọng nói của chị Mạch đột nhiên vang lên, trong tức khắc đã hoá giải tình cảnh lúng túng của Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti âm thầm thở phào một hơi, ngẩng đầu nhìn chị Mạch lạch bạch chạy đến, hỏi: “Chị Mạch, chị chạy đi đâu đấy?”
“Đi làm chút việc, lát nữa nói cho em sau.” Chị Mạch quay ra cười với Cận Tuyết Sơ: “Cận thiên vương, Thanh Ti lần này bị bôi nhọ có thể bình yên thoát thân cũng là nhờ cậu cả, chân thành cảm ơn cậu.”
Cận Tuyết Sơ cảm thấy cực kì tiếc nuối, không dễ dàng gì mới có dũng khí để hỏi câu này, kết quả…
Anh ta đứng dậy, rất khách khí nói: “Không cần cảm ơn đâu, tôi… cũng có mưu đồ khác thôi.”
Cận Tuyết Sơ nhìn Yến Thanh Ti đầy ám chỉ, lại nói: “Tôi đến ngồi một lát thôi, còn có việc khác, tôi đi trước đây, có thời gian lại đến gặp em sau.”
“Này, Cận thiên vương, có thời gian cùng nhau ăn bữa cơm đi…”
“Được chứ, lúc khác liên lạc lại nhé, tạm biệt.”” Đợi đến lúc Cận Tuyết Sơ đi xa rồi, chị Mạch mới hỏi: “Nói gì với em thế?”
Yến Thanh Ti cầm cái nĩa cất vào trong hộp đựng hoa quả: “Bảo là anh ta đang thiếu bạn gái, hỏi em có hứng thú không, chị nói xem em có nên đồng ý hay không?”
Chị Mạch ngay lập tức nói: “Đương nhiên là không được…. em bây giờ..”
“Em làm sao cơ?”
“Ôi…thôi chẳng có gì đâu!”
Chị Mạch không dám nói: Chị bán em mất rồi, giờ em là người của Nhạc Thính Phong, không thể làm bạn gái của người khác được.
Tối hôm đó, trên weibo lan truyền một bức ảnh, trong ảnh Cận Tuyết Sơ cầm cái nĩa đưa đến trước mặt Yến Thanh Ti, ánh mắt anh ta dịu dàng mà chăm chú.
Bức ảnh này trong nháy mắt đã xác thực tin đồn giữa Yến Thanh Ti và Cận Tuyết Sơ.
Người đăng bức ảnh này viết: Tuyết Thần bận rộn vẫn dành thời gian đến thăm, ôn nhu săn sóc bạn gái, ngược chết đám cẩu FA*.
*Ngôn ngữ mạng TQ: dùng từ cẩu để chỉ những người FA.
Lúc này Yến Thanh Ti đang bận quay phim căn bản chẳng hơi đâu quan tâm mấy thứ này.
Còn Nhạc Thính Phong lúc nhìn thấy cái tin này là trong cuộc họp ngày hôm sau, anh nhàm chán mở di động lên, nhìn thấy bức ảnh, thoáng cái mặt đã đen sì, lạnh lùng nói: “Tạm dừng hội nghị.”
Giang Lai vội vã hỏi: Nhạc tổng, ngài muốn đi đâu vậy ạ?”
Nhạc Thính Phong sải những bước dài đi ra ngoài: “Đi gặp nhân viên mới của tôi.”
...