...
Cư dân mạng cực kỳ nhanh, trong thời gian ngắn đã lục ra được vô số sự trùng hợp giữa Yến Thanh Ti và Nhạc Thính Phong.
Một lần là trùng hợp, hai lần cũng là trùng hợp, nhưng ba lần thì chắc chắn không còn là trùng hợp nữa.
Có người còn lục ra ảnh hai người liếc mắt đưa tình với nhau ở lễ trao giải Kim Phỉ năm ngoái.
Đội ngũ người hâm mộ càng lục ra nhiều lại càng nghĩ: gian tình tràn ngập thế này, sao trước đây mình không nhận ra nhỉ?
Lần bôi đen này Nhạc Thính Phong đã điều tra ra, cũng là một nữ diễn viên được đề cử giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất. Cô ta rất có thực lực, nhưng so ra vẫn kém Yến Thanh Ti trong Khuynh Thành Luyến, vì vậy công ty của cô ta cảm thấy bôi đen Yến Thanh Ti thì sẽ ban bình chọn trao giải sẽ đắn đo suy nghĩ về nhân phẩm của diễn viên kia mà đề cao cô ta lên một ít.
Đối với hành động này, Yến Thanh Ti chỉ có thể nói: Cô muốn chết, tôi chỉ có thể thành toàn cho cô mà thôi.
Đợi một hồi lâu, chị Mạch cũng đưa Quý Miên Miên quay lại.
Yến Thanh Ti vừa quay đầu đã thấy hốc mắt Quý Miên Miên đỏ bừng, vội hỏi: “Miên Miên… Em sao thế, khóc sao?”
Quý Miên Miên lắc đầu.
Yến Thanh Ti thấy cô nắm trong tay thứ gì đó thì hỏi tiếp: “Miên Miên, em cầm cái gì vậy?”
Quý Miên Miên cúi đầu nhìn tay mình, đáp: “Khăn tay.”
Yến Thanh Ti ra hiệu bảo Nhạc Thính Phong và chị Mạch ra ngoài trước, sau đó kéo Quý Miên Miên ngồi xuống, nhẹ giọng nói: “Miên Miên, em nói thật cho chị biết, đã có chuyện gì xảy ra đúng không?”
Quý Miên Miên đột nhiên ôm lấy tay Yến Thanh Ti: “Chị, em gặp một người, người đó không giống anh ấy, giọng nói cũng không giống, nhưng em không biết tại sao cứ thấy anh ta là… là em… em không khống chế được bản thân mình. Ngực em cũng rất đau, rất khó chịu… Em không biết tại sao lại như vậy?”
Yến Thanh Ti biết ý tứ của Quý Miên Miên khi nói thế, cô nhíu mày, Quý Miên Miên vẫn không tin rằng Diệp Thiều Quang đã chết, nhưng con bé chưa từng kích động như thế.
Trực giác của phụ nữ đôi khi rất đáng sợ, Yến Thanh Ti cho rằng chuyện này có lẽ không phải do Quý Miên Miên ảo tưởng quá mà ra.
Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Quý Miên Miên: “Anh ta là ai?”
Quý Miên Miên lắc đầu: “Một người lạ, trước đây em chưa từng gặp.”
“Mặc quần áo màu gì? Bao nhiêu tuổi, bộ dáng thế nào?”
Quý Miên Miên kể từ đầu tới cuối, Yến Thanh Ti nâng tay lau nước mắt cho Quý Miên Miên: “Chị sẽ giúp em tìm người đó, chỉ cần anh ta xuất hiện trở lại.”
Trên đường về, chị Mạch nói với Yến Thanh Ti: “Hôm nay vui quá nên suýt quên một chuyện. Thanh Ti, chị bảo này, chị đã tìm được một chồi non vừa có sắc đẹp lại vừa có tài năng cực tốt rồi. Chị đang đàm phán với cậu ấy, có khi sẽ xong trong hai ngày tới, chẳng mấy chốc em sẽ được gặp sư đệ của mình…”
“Sư đệ? Mỹ mạo?”
Chị Mạch nói rất khoa trương: “Chỉ cần cậu ấy ký thì đám gà con thịt tươi trong làng giải trí này sẽ không còn đường sống luôn.”
“Tự tin vậy sao?”
“Đương nhiên rồi. Tự tin y như lúc chị có em ấy. Cậu ta không chỉ đẹp trai mà mấu chốt là chị cảm thấy chỉ cần rèn luyện một chút là đóng phim không thành vấn đề. Thứ hai tuần sau về Lạc Thành chị sẽ hoàn tất đàm phán hợp đồng với cậu ấy.”
“Chúc chị thành công.”
…
Một tuần nhanh chóng trôi qua, cả nhà Yến Thanh Ti vẫn ở lại thủ đô chơi.
Chị Mạch và Quý Miên Miên thì về Lạc Thành trước.
Ngày thứ hai, Quý Miên Miên vừa tới văn phòng thì đụng phải một nữ đồng nghiệp.
“Miên Miên, giúp việc này với, mang nước này tới văn phòng chị Mạch được không?”
Quý Miên Miên mang theo hai chén trà, gõ cửa rồi đi vào.
Chị Mạch đang cùng người ta đàm phán hợp đồng, Quý Miên Miên đặt trà xuống, đang định đi thì nghe người nọ nói: “Cám ơn…”
...