...
Qúy Miên Miên vừa nghe thì hai mắt liền sáng lên: “Được… Đi, đi thôi!”
Trách không được lúc nãy nằm ngủ, Diệp Thiều Quang chỉ ôm cô cắn cắn một hồi mà không làm gì cả.
Chuyện kia lúc nào chẳng được, còn phải bảo tồn thể lực để tối ra ngoài “tăng ca”.
Diệp Thiều Quang búng trán cô: “Xem em vui vẻ chưa kìa? Nếu lúc làm chính sự với anh em có thể nhiệt tình thế này thì tốt rồi.”
Quý Miên Miên nhanh nhẹn mặc quần áo vào: “Đừng sờ nữa, nhanh chút đi nào.”
Diệp Thiều Quang thở dài một tiếng, nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề vào.
Quý Miên Miên mặc một bộ quần áo thể thao màu xám dễ vận động, trên chân đi một đôi giày thể thao.
Diệp Thiều Quang cười nói: “Xem ra em rất thích làm chuyện xấu nhỉ?”
“Tất nhiên rồi, nữ thần đã dạy dỗ tôi rất tốt chuyện này. Đi thôi, có cần gọi nữ thần không?”
“Đừng gọi cô ấy, ban ngày cô ấy quay phim mệt rồi, đêm nay coi như chuyện bí mật của chúng ta đi.”
“Nói đúng, anh đúng là chu đáo thật!”
Diệp Thiều Quang gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Anh có cảm giác mình càng ngày càng giống một viên trợ lý, vì Yến Thanh Ti mà lo lắng đông tây.
Từ trong khách sạn lặng lẽ chuồn ra ngoài, Diệp Thiều Quang mang theo Quý Miên Miên tới nơi mà hôm trước anh và Tiểu Từ đã tới.
“A, nơi này, không phải,… là nơi Tằng Khả Nhân ở sao?”
“Em biết à?” Diệp Thiều Quang kinh ngạc.
Quý Miên Miên gật đầu: “Đương nhiên biết, tôi còn cố ý tới đây hỏi thăm mà.”
“Cố ý?”
“Đúng thế, cô ta rất đáng ghét, tôi đã từng đem bao tải tới đây rồi…”
Diệp Thiều Quang…
Được rồi, không hổ danh là cô gái mà anh thích.
Quý Miên Miên xắn tay áo, hưng phấn nói: “Anh muốn tôi vào khiêng Tằng Khả Nhân ra ngoài hả?”
Diệp Thiều Quang giữ chặt tay cô: “Không…”
“Thế định làm gì?”
“Anh muốn xác định một chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Trước tiên chúng ta nghĩ cách đi vào đã.”
Quý Miên Miên vỗ ngực: “Cái này giao cho tôi, anh tránh ra, tôi vào trước.”
Diệp Thiều Quang lập tức tránh. Có bạn gái max bạo lực thế này rất tốt, ít nhất không phải tự mình trèo tường.
Quý Miên Miên nhảy lên đầu tường, nhưng rất nhanh lại nhảy xuống, nhỏ giọng nói: “Mẹ nó, trong đó có chó.”
Diệp Thiều Quang nhíu mày, xem ra sau chuyện lần trước, Tằng Niệm Nhân đã cảnh giác hơn nên còn đem cả chó tới. Xem ra đêm nay không thể hành sự rồi.
Quý Miên Miên nói: “Giờ không chuẩn bị kịp rồi. Đợi ban ngày tôi đi mua thuốc chuột, ngày mai ta lại tới, đầu độc chết lũ chó đó.”
Diệp Thiều Quang nuốt nước bọt: “Thôi, thôi đi… Chúng ta có biện pháp khác mà…”
“Biện pháp gì?”
Diệp Thiều Quang nói: “Đi, qua phòng bếp bên kia xem xem.”
Tứ hợp viện có chỗ tốt là nhà bếp ở riêng một khu, không dính liền với khu nhà ở.
Diệp Thiều Quang nhìn một hồi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào dây điện trên tường.
“Nghĩ ra biện pháp chưa?”
Diệp Thiều Quang gật đầu: “Có rồi, nhưng… hơi cao, mang thang tới đây đã…”
Nói xong, Diệp Thiều Quang thấy hai chân hơi đau, không ngờ đã bị Quý Miên Miên khiêng lên vai từ lúc nào. “Còn tìm cái gì, tôi an toàn hơn cái thang nhiều, anh nhanh chút đi.”
Diệp Thiều Quang…
Anh… Anh còn có thể nói cái gì đây? Có cô bạn gái bạo lực quá mức thế này, anh làm sao mà theo kịp chứ?
Nhưng cũng may, anh đã sớm quen rồi, bằng không đã bị shock mà chết.
...