...
Ánh mắt Yến Thanh Ti tràn đầy sát khí, lạnh lẽo âm u, cô lặng im nhìn gã đàn ông đó.
Người đó cho rằngYến Thanh Ti sợ rồi nên lại càng to gan: “Vừa khéo, chỗ tôi lại…có vài bức ảnh, tin chắc rằng…đây chính là Yến tiểu thư?”
Ông ta móc điện thoại, mở ra vài bức ảnh, trong ảnh là một khu phố xa hoa trụy lạc, hàng ngàn cô tiếp viên ăn mặc nóng bỏng đứng xếp hàng chờ khách lựa chọn.
Có một người con gái đi giày cao gót, mặc váy đỏ, trang điểm đậm, đầu mang tóc giả đang muốn đi qua đường, khuôn mặt nghiêng đó chính là Yến Thanh Ti.
Trên mặt Yến Thanh Ti vẫn không có biểu cảm gì, nắm chặt lấy cái xắc trong tay, càng ngày càng chặt.
Người đó nhìn Yến Thanh Ti trên dưới đánh giá một lượt rồi bật cười một cách khoa trương, ánh mắt lộ vẻ tham lam: “Chậc, đúng là… duyên phận. Hạ gia, không tồi, gia tộc đứng đầu toàn quốc, nhưng sao lại có một tiểu thư phóng khoáng như Yến tiểu thư vậy chứ? Thật đúng là không ngờ.”
“Cô nói xem, những người bên ngoài kia toàn là nhân vật tầm cỡ, nếu như họ biết được việc tốt của Yến tiểu thư đã làm, không biết sẽ nhìn Hạ gia… ngài Tổng thống như thế nào? Cũng không biết ngài Tổng thống có biết việc này không nữa? Ai dà, lão phu nhân từng này tuổi rồi, nếu như biết cô cháu ngoại của bà từng làm qua... công việc bẩn thỉu này, không biết… có tức tới mức cưỡi hạc đi luôn không nhỉ?”
Giọng của Yến Thanh Ti lạnh giá, không chút nhiệt độ: “Nói mau, muốn gì?”
Người đó cười hehe: “Yến tiểu thư, khuôn mặt này thật dễ nhìn, thật xinh đẹp, khiến người khác nhìn thấy là khó quên, tôi… đã nhung nhớ từ lâu rồi.”
Yến Thanh Ti: “Tiếp tục nói.”
Ông ta chà xát tay, mặt đầy thèm thuồng: “Yến tiểu thư quả nhiên là người từng trải, quá biết quy tắc rồi. Nếu đã không muốn để tôi nói ra hãy thì nghĩ phục vụ tôi như thế nào đi, khiến tôi vui vẻ, sung sướng thì tôi sẽ… không nói ra. Nếu không, ngày mai những tấm ảnh nàysẽ được đăng lên trang đầu các báo trên toàn quốc đấy.”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Được, đi theo tôi, tôi sẽ đảm bảo ông sẽ sung sướng tới muốn chết luôn!”
Cô quay người bước đi, tên kia lập tức đi theo.
Đi vào nhà vệ sinh, Yến Thanh Ti đóng sầm cửa lại: “Cởi ra đi!”
Người kia ngẩn ra một chút, không ngờ Yến Thanh Ti lại trực tiếp như vậy. Nhưng ông ta cũng không nghi ngờ gì, vì ảnh hưởng của việc này quá lớn, Yến Thanh Ti tuyệt đối sẽ không thể để cho mọi người đều biết đến tiếng xấu của cô.
Ông ta haha cười lớn: “Yến tiểu thư quả nhiên sảng khoái, tôi đúng thật là…không đợi nổi nữa rồi. Nghĩ tới người bên ngoài đều đang đợi tổ chức nghi thức đính hôn cho cháu gái ngài Tổng thống và Tổng tài của Nhạc thị, ta lại ở đây hưởng thụ nữ nhân vật chính của bữa tiệc, cái diễm phúc này… nghĩ đã thấy sướng…”
Cái gã đó mau chóng tháo bỏ cà vạt, sơ mi vứt xuống đất, nhìn Yến Thanh Ti mà nước miếng đều muốn chảy xuống rồi.
Đợi ông ta cởi xong phần phía trên ra, Yến Thanh Ti lạnh mặt lại nói: “Tiếp tục đi, không cởi quần thì làm sao làm việc được?”
Nhân lúc ông ta cúi đầu, Yến Thanh Ti nhanh chóng cầm bình hoa để trên bệ rửa tay, dùng sức đập thẳng vào đầu ông ta. Bình sứ vỡ tan rơi xuống mặt đất, nhân lúc ông ta chưa phản ứng lại, Yến Thanh Ti đã nhanh chóng nhặt lấy chiếc cà vạt trên mặt đất, dùng lực thít lấy cổ ông ta.
Người kia chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, trước mắt đen sì, chất lỏng ấm nóng từ trên trán bắt đầu chảy xuống…
...