Chương 1626: Chết trong tay người mình yêu cũng tốt


...

Rốt cuộc anh ta cũng nhìn thấy Arthur ngay sát cạnh mình, anh ta hỏi: “Arthur… Arthur… Vì… sao… Vì sao… anh…”

Arthur ngẩng đầu nhìn tuyết trên trời, mặt anh bị đông lạnh tới đỏ bừng, anh nói: “Chúng ta không nên tới đây, tôi cũng không muốn làm con rối cả đời, tôi muốn là chính tôi… Ông ấy cho tôi lợi ích, tôi cùng ông ấy giao dịch, chỉ có vậy thôi.”

Hạ An Lan cho người liên lạc với Arthur sau khi bọn họ bắt cóc Nhạc phu nhân.

Nhạc phu nhân giả là sát thủ nên cô ta sẽ có cấp trên, cũng chính là Stuart Mill và Arthur.

Hạ An Lan muốn tìm cách liên hệ từ trên người cô ta là quá dễ dàng.

Một bên, ông cho người liên hệ với Arthur, một bên sai Ngự Trì và Tô Trảm làm Lạc Thành náo loạn tới long lở trời đất.

Hai bên đồng thời tiến hành, Stuart mải để ý tới Tô Trảm thì sẽ không có thời gian chú ý tới biến hóa của Arthur nữa.

Hạ An Lan luôn làm việc rất cẩn thận, chuyện này ngay cả Ngự Trì cũng không biết.

Giao dịch giữa Hạ An Lan và Arthur là gì chỉ có hai người họ biết, không ai biết gì cả.

“Tôi… Tôi… luôn cố gắng làm… những chuyện… anh không muốn làm. Tôi tưởng… anh có thể… anh có thể…”

Arthur không chờ anh ta nói xong, liền nói: “Đó là chuyện của anh, không liên quan gì tới tôi. Anh làm những chuyện này chẳng phải vì muốn tăng địa vị của mình lên, có thể vươn lên cao hơn. Anh không phải tôi, chẳng ai là tôi cả, không ai có thể thay thế tôi làm bất cứ chuyện gì.”

Arthur có thể cùng Hạ An Lan hợp tác, mấu chốt ở chỗ Hạ An Lan đã đồng ý để anh là chính mình, có thể giúp anh diệt trừ những gông xiềng giam giữ tự do của mình lâu nay.

Arthur giúp Hạ An Lan cũng không hẳn vì Yến Thanh Ti, đương nhiên, cô cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng.

Mấu chốt chính là anh muốn được sống là chính mình.

“Tôi… Tôi…” Stuart đột nhiên muốn cười, máu từ trong miệng anh ta hộc ra. Tầm mắt của anh ta dần dần sẫm lại, anh ta dùng hết khí lực cuối cùng nói ra một câu: “Chết ở trong tay anh… tôi cũng mãn nguyện rồi.”

Thanh âm của anh ta càng lúc càng nhỏ, tiếng cuối cùng thoát ra khỏi cổ họng, anh ta liền nhắm mắt lại.

Từ một đất nước xa xôi tới đây, cuối cùng lại chết ở nơi xa lạ này.

Chính như anh ta đã nói, tới đây là không nhất định có thể quay về.

Lời này không khác gì lời tiên đoán.

Ngự Trì gọi hai người tới cho xác Stuart vào túi chuyên dụng để đựng xác.

Bọn họ tới đây còn chuẩn bị cả những thứ này, ngoại trừ lý do chu đáo còn là quyết tâm sẽ không để Stuart rời đi.

Yến Thanh Ti cúi đầu nhìn thi thể của Stuart, tảng đá trong lòng rốt cuộc cũng bỏ xuống. Mây đen qunah quẩn trên đầu bọn họ rốt cuộc cũng tán đi rồi.

Một ngày này, Yến Thanh Ti cảm giác như mình vẫn chưa chạm chân được xuống mặt đất, lúc nào cũng có thể xảy ra nguy hiểm. Nhưng cũng may tất cả đã kết thúc rồi!

Hạ An Lan nói với Arthur: “Cảm ơn sự hợp tác của cậu.”

“Không quan trọng, tôi không giúp ông, chúng ta là hợp tác.”

Hạ An Lan gật đầu, ông nói với vợ chồng Yến Thanh Ti: “Các con nói chuyện đi, bác tới bệnh viện thăm mẹ con. Năm nay đón năm mới ở thủ đô đi.”

Ngày kia là sang năm mới rồi, tối mai là giao thừa, chuyện này rốt cuộc cũng không kéo dài tới năm sau.

Yến Thanh Ti cũng muốn nói chuyện với Arthur nên đáp: “Vậy bác đi trước đi, chút nữa bọn con sẽ tới sau.”

...