...
Tằng Khả Nhân chưa bao giờ chán ghét, căm hận ai như vậy.Từ nhỏ đến lớn, cô ta có gia thế không ai bằng, chính mình cũng không chịu thua kém, học thức, giáo dưỡng, ý nghĩ, cái gì cũng tốt.
Ở trường học, cô ta bao giờ cũng đứng thứ nhất trong các cuộc thi.Tất cả mọi người đều nói cô ta là cô gái được Thượng Đế hôn môi nên mới có thể hoàn mỹ như vậy.
Nói suốt như vậy, đến chính Tằng Khả Nhân đều cảm thấy mình hoàn mỹ không sứt mẻ, ai cũng kém cô ta.Cô ta hoàn mỹ hơn bất kỳ ai.
Đến khi… gặp được Yến Thanh Ti, cô ta rõ ràng không kém, tính tính vào giáo dưỡng cái gì cũng tốt hơn, nhưng vầng sáng của cô ta trước kia giống như vô dụng.
Trước đây Tằng Khả Nhân còn cảm thấy không sao cả, Yến Thanh Ti ngoài khuôn mặt thì không có gì, chỉ là cọng cỏ, thân thế của cô ta có thể nghiền nát người đó.
Kết quả là, thời gia không qua bao lâu, Yến Thanh Ti nháy mắt trở thành cháu ngoại của Hạ An Lan.
Nếu để cho người khác biết Yến Thanh Ti có gia thế như vậy, về sau trong giới giải trí, đi đến đâu tất cả mọi người đều sẽ thích cô ta, cung kính với cô ta?
Tằng Khả Nhân càng nghĩ càng cảm thấy không được, mặc kệ vì chiếm được Tần Cảnh Chi hay vẫn vì chính mình, một núi không thể có hai vua, cô ta không thể để cho Yến Thanh Ti tiếp tục kiêu ngạo như vậy.
Tằng Khả Nhân đi rất vội vàng nên không hề chú ý phía sau có một người.
Cô ta đi tới khách sạn tìm Tần phu nhân trước, bất luận như thế nào cô ta phải ổn định Tần phu nhân.
Tần Cảnh Chi tìm được Yến Thanh Ti.
“Thật có lỗi, mẹ tôi nói những điều không tốt với cô, thật ta bà ấy không là người như thế, xem ra…Tằng Khả Nhân nói xấu cô rất nhiều trước mặt bà.”
Yến Thanh Ti nhún nhún vai: “Không sao cả, dù sao tôi cũng không cần bà ấy có cái nhìn tốt với tôi. Tôi cũng không phải người nhà anh, hơn nữa… tôi nói chuyện với mẹ anh cũng rất quá đáng, anh cũng đừng trách tôi.”
Tần Cảnh Chi hơi nhếch khóe môi, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ, Yến Thanh Ti đối với những người cô không để ý quả thật là lười tức giận.
Cô ấy nói rất đúng, không phải là người nhà họ Tần, cô có cần tức giận không?
Tần Cảnh Chi vốn còn nghĩ tới chuyện thay đổi tình thế.
Hiện tạo xem ra là quên đi, thành thật làm bạn bè thôi.
May mắn, anh còn không rơi sâu đến nỗi không thể kiềm chế được. Anh thích Yến Thanh Ti đơn giản xuất phát từ thưởng thức, buông tha tuy sẽ tiếc nuối nhưng cũng không khổ sở.
Tần Cảnh Chi nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Yến Thanh Ti, cười chua sót.
Cô gái như vậy, anh sợ mình cũng không khống chế được.
Buổi chiều, công việc gần kết thúc, Tằng Khả Nhân đi cùng Tần phu nhân tới.
Hai người vẫn giống như trước vô cùng quen biết, thân thiết, thật như mẹ chồng nàng dâu, tựa như chuyện lúc trưa bà bị Yến Thanh Ti chọc tức muốn phát bệnh timđã quên không còn một mảnh.
Lúc Yến Thanh Ti cùng Tần Cảnh Chi quay phim, Tằng Khả Nhân ở bên cạnh giảng giải.
Quay xong cảnh diễn, Tiểu Từ thu thập đồ vật, Diệp Thiều Quang đi đến mang cốc nước ấm cho Yến Thanh Ti, nói: “Tôi cảm thấy Tằng Khả Nhân sắp muốn hành động, phải cẩn thận.”
Yến Thanh Ti đang chuẩn bị uống nước chợt dừng lại: “Làm sao vậy? Có phải hay không lại xảy ra chuyện gì?”
Diệp Thiều Quang nhìn bốn phía, thoáng thấy Tần phu nhân đang cùng Tằng Khả Nhân nói chuyện.Tằng Khả Nhân yên lặng nhu thuận đứng bên cạnh, có vẻ vô cùng ôn nhu.
Hắn nói: “Tối hôm qua… Chúng tôi gây ra đám cháy kia, nếu là người trong nghề chắc sẽ có phát hiện. Hôm nay tôi cảm thấy lo lắng, lúc cô quay phimtôi đã đi dạo một vòng, phát hiện có người đang kiểm tra đoạn dây dẫn kia. Tôi cảm thấy bọn họ sẽ phát hiện ra.”
...