...
Thấy Tiểu Bảo mặc một chiếc áo ngủ hình con gấu lông xù như trong phim hoạt hình, trên đầu còn có thêm hai cái tai gấu, sau mông còn có một cục bông nho nhỏ giống như cái đuôi, Ninh Tịch sắp bị sự đáng yêu của bánh bao nhỏ làm cho nhũn người ra rồi, “Ụ uôi, bảo bối của mẹ hôm nay thật đáng yêu quá đi, cuối cùng baba con cũng có một chút thẩm mỹ rồi!”
Giờ phút này, khi ôm bánh bao nhỏ, lớp ngụy trang trên người nam nhân kia giống như bị rút đi, chỉ còn lại cảm xúc chân thật của chính mình, Mạc Lăng Thiên cuối cùng cũng tin, “Ừm… Quả thực giống với tiểu bạch thỏ…”
Sau khi Ninh Tịch ôm bánh bao nhỏ vào nhà, Mạc Lăng Thiên vẫn như cũ khiếp sợ đứng ở đó, “Đù mọe, Lục Đình Kiêu, cô ta hình như có bảy mươi hai phép biến hóa của Tôn Hầu à?”
Tôn Hầu: Tôn Ngộ Không.
Từ tiểu hồ ly đến tiểu bạch thỏ biến chuyển trong nháy mắt, kể cả trên người có mặc toàn quần áo nam nhân cũng không chút ảnh hưởng…
Cô gái có thể thu phục Lục Đình Kiêu…… Quả nhiên không nên dùng ánh mắt bình thường để nhìn.
Mạc Lăng Thiên cuối cùng mới vỡ lẽ chuyện đồn thổi Lục Đình Kiêu thích nam nhân trước kia, còn ở party nọ cũng công khai hôn môi một nam nhân nào đó, thì ra đều là biến thân của tiểu bạch thỏ kia.
……
Phòng khách.
“Tịch tiểu thư, cơm còn một lát nữa mới làm xong, tiểu thư uống chút nước trái cây trước đi.”
“Tịch tiểu thư, ăn trái cây!”
“Tịch tiểu thư, yêu cầu món điểm tâm ngọt sao?”
……
Cô bé người hầu nữ trong nhà chốc chốc lại chạy qua đây, hết mời ăn điểm tâm lại đến hỏi thăm về bữa tối, Lục Đình Kiêu nhéo nhéo cái trán, mặt đen xì, quay sang phía Ninh Tịch mở miệng, “Đi lên lầu thay quần áo trên người ra.”
“Vì sao? Đổi đi đổi lại thật phiền toái!” Ninh Tịch khó hiểu mà lẩm bẩm.
Lục Đình Kiêu không trả lời, chỉ là ánh mắt đột nhiên quay sang nhìn về một hướng nào đó.
Cửa phòng bếp, còn có cửa sổ sát đất phía vườn sau, tất cả nữ giúp việc trong nhà đều đã xúm lại lén lút nhìn vào đây, liên tục chạy qua chạy lại. Lúc trước, kể cả khi Ninh Tịch còn mặc đồ nữ, ai cũng quý mến cô, bây giờ còn mặc toàn bộ một cây quần áo nam thế này, vậy thì đừng nói nữa… ==!
“Soái ca bên trong kia thật sự là Ninh Tịch tiểu thư sao?”
“Sao có thể! Chắc chắn là nói giỡn!”
“Theo tôi đoán, hẳn là không có sai, nếu không…… Trừ Ninh Tịch tiểu thư, các cô thấy đại thiếu gia dã từng thân mật với ai như vậy chưa?”
……
“Anh có mua cho em và Tiểu Bảo mỗi người một bộ.” Lục Đình Kiêu trả lời.
“À! Thật vậy chăng! Sao anh không sớm nói! Em lập tức đi đổi!” Ninh Tịch vừa nghe, tức khắc nhanh nhẹn mà chạy như bay lên lầu.
Một lát sau, Ninh Tịch thay đổi quần áo xong rồi đi xuống dưới.
Tiểu Bảo bộ áo ngủ vẫn là một chú gấu bông, Ninh Tịch chính là thỏ con, hai cái tai nhỏ dài trên đầu nhìn đáng yêu đến không thể tả được.
Ninh Tịch nhảy nhót từng bước xuống cầu thang, ở trước mặt Lục Đình Kiêu quay một vồng, “Đáng yêu, đáng yêu không? Haha, Lục Đình Kiêu, thật không nghĩ tới anh cũng đi mua quần áo loại này!”
Lục Đình Kiêu: “Cảm thấy em sẽ thích.”
Ninh Tịch nhướng mày: “Vậy anh có thích chứ?”
Lục Đình Kiêu: “Em mặc cái gì cũng thích.”
Ninh Tịch: “……” So với kỹ năng tán gái của cô, cô cảm thấy kỹ năng của đại ma vương ngày càng nghịch thiên rồi!
……
Sau khi trở lại chung cư.
Ninh Tịch lấy điện thoại gọi cho Trang Khả Nhi, “alo, Khả Nhi…”
“Tiểu Tịch! Là cậu à! Tìm mình có việc sao?” Di động đầu bên kia truyền đến âm thanh kinh hỷ của Trang Khả Nhi
“Chính là lần trước cậu nói muốn tới đoàn phim chơi sự tình, mình hỏi qua đạo diễn, đạo diễn nói không thành vấn đề, cậu lúc nào cũng có thể lại đây.” Đối với những lời hứa cho các cô gái, Ninh Tịch luôn để chúng ở trong lòngm
Trang Khả Nhi vừa nghe, tức khắc vui vẻ không thôi, “Thật vậy sao? Tốt quá đi!”
Ninh Tịch đang muốn nói chuyện, lại phát hiện âm thanh đầu bên kia của Trang Khả Nhi rất ồn ào, “Khả Nhi, cậu không ở nhà?”
...