...
Cửa hàng áo cưới cao cấp nào đó ở Đế Đô.
Một bàn tay đeo găng tay ren màu trắng nhẹ nhàng vén rèm lên, Ninh Tuyết Lạc mặc một chiếc váy cưới màu trắng hoa mỹ xuất hiện trước mặt mọi người.
Bên ngoài nhất thời vang lên từng tiếng thay nhau trầm trồ thán phục.
“Trời ơi! Đẹp quá!”
“Ninh tiểu thư, bộ váy cưới này hợp với cô quá!”
“Quả nhiên vẫn là mắt chọn của ngài Tô là tốt nhất! Chọn được chiếc hợp nhất cho Tô phu nhân!” Có nhân viên nhanh trí đổi cách gọi Ninh Tuyết Lạc sang Tô phu nhân.
…
Lúc này Tô Diễn đang mặc một bộ lễ phục cao cấp may thủ công đứng đó đợi, thấy Ninh Tuyết Lạc thay váy cưới đi ra thì trên mặt gã thoáng qua vẻ bất ngờ lại kinh diễm.
Hiển nhiên là Ninh Tuyết Lạc vô cùng hài lòng với phản ứng của gã, cô ta duyên dáng yêu kiều đứng đó rồi thẹn thùng lên tiếng: “Diễn, có đẹp không?”
Tô Diễn dịu dàng đáp: “Đẹp lắm.”
Ninh Tuyết Lạc vui mừng lộ vẻ ỷ lại và quyến luyến rúc vào lòng gã: “Diễn, cuối cùng em cũng có thể trở thành cô dâu của anh, anh có biết em chờ ngày này bao lâu rồi không?”
Tô Diễn nhìn cô gái mặc chiếc áo cưới thánh khiết đẹp đến không thật trước mắt tựa như nhìn cả thế giới của mình. Một chút ý nghĩ không nên có trong lòng lập tức bị nhét vào xó xỉnh nào đó, gã nhẹ nhàng vuốt tóc cô ta: “Anh cũng thế.”
Cửa hàng trưởng với mấy nhân viên cùng thợ trang điểm nhìn hai bọn họ ân ái thì tỏ vẻ vô cùng hâm mộ: “Tô phu nhân, còn có bộ trang sức này nữa, cô thử đeo lên xem thế nào?”
“Được, làm phiền mọi người!”
“Đâu có đâu có, cửa hàng áo cưới của chúng tôi có thể phục vụ Tô phu nhân là vinh hạnh của chúng tôi!” Cửa hàng trưởng khách khí mở miệng.
Đây là nhờ bọn họ cạnh tranh với mấy cửa hàng áo cưới khác mới lấy được, đám cười của Ninh Tuyết Lạc là sự kiện lớn nhất gần đây ở Đế đô, đương nhiên công sức tuyên truyền bỏ ra cũng không ít.
Sau đó Ninh Tuyết Lạc thử hết mấy bộ trang sức một lần.
Những món đồ trang sức này là do Tô Diễn đặt ở nước ngoài từ lâu trước đây, là độc nhất vô nhị trên toàn cầu. Nhất là chiếc vương miện trên đầu cô ta là món đồ thuộc về hoàng thất nước Anh, trước đây nó được người cất giấu sau đó được Tô Diễn mua lại với giá cực cao. Nếu so sánh với chiếc vương miện Queen trong bữa tiệc từ thiện lần trước thì không đến mức có cái giá khoa trương đến 10.000 vạn, nhưng chiếc vương miện của cô ta đang đeo cũng đến cái giá thật đã là 6.000 vạn rồi. Cái giá này đã gấp đôi giá thị trường của chiếc Queen nên cũng đủ kinh người.
Những người đứng bên cạnh đều lên tiếng tán dương, trên mặt Ninh Tuyết Lạc cũng tràn ngập vẻ hạnh phúc.
Sau khi đã chọn xong, Ninh Tuyết Lạc khoác tay Tô Diễn ra vẻ quan tâm nói: “Diễn, em kiểm tra lại váy và đồ trang sức một lần cuối, sau đó sẽ qua Spa chăm sóc da! Anh không cần đi cùng em đâu, anh có chuyện thì cứ đi trước đi!”
“Ừ, vợ vất vả rồi!” Tô Diễn cúi đầu hôn Ninh Tuyết Lạc một cái rồi mới rời đi.
Ninh Tuyết Lạc nhìn bóng lưng thon dài của Tô Diễn, bóng lưng của người sắp hoàn toàn thuộc về mình thì trong mắt cô ta không giấu nổi vẻ đắc ý, một người đàn ông như thế đương nhiên phải thuộc về cô ta rồi…
Ninh Tuyết Lạc đang bàn bạc với nhân viên để bổ sung một sô chi tiết thì di động đột nhiên reo lên, người gọi tới là mẹ của Tô Diễn.
Ninh Tuyết Lạc hơi nhíu mày, cầm lấy điện thoại đi ra ban công rồi mới bấm nhận: “Alo, dì ạ..”
“Tuyết Lạc đấy à, hôm nay con với Tô Diễn đang đi thử váy cưới sao?”
“Vâng ạ, vừa mới thử xong, Tô Diễn đã quay lại công ty làm việc rồi ạ.”
...