...
“Nhìn dàn diễn viên với kịch bản xịn thê này I| thì chắc chắn là bán được giá cao, cái bánh ngọt lớn như vậy thì ai chẳng muốn dính một phần! Nhất là những người đang chuẩn bị tiến quân vào giới giải trí như Tô gia mà nói thì thò một chân cũng là chuyện bình thường! Mức đầu tư của Tô gia không phải là cao nhất, cũng chỉ là một trong những nhà đầu tư thôi!.”
“Nhưng mà lấy quan hệ của Tô Diễn với Ninh Tuyết Lạc….” thì gã ta sẽ đầu tư một bộ phim có cô làm vai chính sao?
“Lợi ích mới là trường tồn, quan hệ gi thì cũng đứng sau đồng tiền mà thôi.”
Ninh Tịch tĩnh táo ngẫm nghĩ một chút, quả thật chuyện này cũng chẳng có gì kĩ quái cả.
Ninh Tuyết Lạc có sắp trở thành con dâu của Tô gia đi chăng nữa thì một khi Tô gia đã tiên quân vào giới giải trí thì cũng chẳng thể đầu tu cho một mình cô ta.
Ninh Tịch nghĩ nghĩ rồi tự dung có một dự cảm bất thuồng, cô vội vàng kéo Giang Mục Dã lại hỏi: “Ngoài Tô Diễn ra thì còn những ai đầu tu cho phim này?”
Giang Mục Dã liếc cô một cái: “Tôi có rảnh hơi đâu mà để ý mấy cái này, á á ui ui ui ui! Tôi chỉ biết Thịnh Thế cũng quăng vào đây 10.000 vạn thôi.”
“Tô tổng, đây là vai chính của chúng ta Mạnh Thi Ý, đây là nam thứ Mạc Thần Tu, nữ thứ Lý Y Tình, nam chính với một nữ chính khác ngài cũng rất quen thuộc, Giang Mục Dã và Ninh Tịch…” Quách Khải Thắng giới thiệu từng nguời cho Tô Diễn.
Đối với những nhà đầu tu thì thái độ của mọi nguời đểu rất khách khí, ít nhất ngoài mặt cũng phải thể hiện ra.
Tô Diễn chào hỏi từng nguời một, ánh mắt của gã ta dừng lại trên nguời Ninh Tịch nhiều hơn một giây nhung rất nhanh thu lại, không để lộ chút dấu vết nào: “Đạo diễn Quách, tôi còn có một bữa tiệc phải tham gia nên cũng chẳng ở lâu đuợc.”
“Tất nhiên rồi, Tô tổng có việc thì cậu cứ đi làm đi! Để tôi tiễn cậu…”
Quách Thắng Khải tiễn Tô Diễn xong quay lại, Ninh Tịch lập tức bạch bạch chạy tới túm ông ta vào một góc hỏi thăm: “Đạo diễn Quách à, bộ phim này có những nhà đầu tư nào vậy?”
“Nhiểu lắm, mười mấy nhà ấy! Tô gia chỉ xếp thứ 3 thôi.” Quách Khải Thắng nói.
“Mười mấy nhà…” Ninh Tịch vò đầu một cái: “Vậy nhà nào đầu tư nhiều nhất thê? Là Thịnh Thê sao?”
Quách Khải Thắng lắc đầu: “Không phải, công ty của cô xếp thứ hai, xếp thứ nhất thì chắc cô cũng nghe nói rồi! Chính là cái công ty Đầu tư Mạo hiểm ức Lam nổi tiếng gần đây đó, quả nhiên tiển nhiều như nước, một hoi đã đầu tư 20.000 vạn!”
What? Đầu tư Mạo hiểm ức Lam? Đó chẳng phải là công ty của tên họ Vân kia sao?
Nghe được mấy chữ ức Lam, Ninh Tịch giống như bị sét đánh cho ngu người luôn.
Quách Khải Thắng vẫn tiếp tục nói: “Hình như là ông chủ của bọn họ thấy hứng thú với chuyện đóng phim! Đúng rồi, ông chủ của bọn họ cũng có một vai nhỏ trong phim đấy!”
Nghe đến đây khuôn mặt Ninh Tịch đẵ đen như đít nồi: “Sặc… đóng phim? Anh ta diễn nhân vật nào vậy?”
Quách Khải Thắng nhìn Ninh Tịch rồi cười nói: “Vai của anh ta cũng có chút quan hệ với vai của cô đấy!”
Ninh Tịch ôm lấy trái tim nhỏ bé đang sợ muốn bắn ra khỏi lồng ngực: “Anh ta… anh ta diễn vai gì hả đạo diễn, ngài đừng thừa nước đục thả câu nữa mà, nói đi để tôi còn chuẩn bị tinh thần!”
Quách Khải Thắng trả lời: “Anh ta đóng vai cha của vân Hoàng.”
Ninh Tịch:”…”
Vân Thâm, con bà nó chứ!!!
Cái tên đó diễn vai cha của cô…
Được, đồ vênh váo, anh có tiền anh làm cha tôi!
Hiện giờ trái tim nhỏ bé của Ninh Tịch đã nát vụn…
Cứ tưởng rằng bộ phim này chẳng có chút khiêu chiến nào, quá trình quay nhất định sẽ vô cùng thoải mái, thậm chí việc được diễn cùng người thuộc phái thực lực như Mạnh Thi Ý sẽ tăng thêm khả năng diễn xuất của cô, vốn thật hoàn hảo quá đi. Cơ mà, vạn vạn không ngờ tới bộ phim này trở thành bộ phim gian nan hiểm trở nhất trên con đường nghệ thuật của cô!!!
Lần này thì hay rồi, góp đủ một bàn mạt chược rồi!
Ông trời ơi, ông chơi tôi đúng không!
...