...
Qua một đêm rầm rộ trên mạng, ngày hôm sau liền có một lượng lớn người xem đến rạp chiếu phim để xem Người Tìm Mộng – một bộ phim ít vốn đầu tư ít, không có quảng bá, mức độ quan tâm mấy ngày trước còn gần như bằng không.
Hiệu quả của việc truyền tai nhau như thế, một khi đã tạo thành trào lưu thì còn có hiệu quả hơn việc bỏ ra một đống tiền để tuyên truyền quảng bá.
Trong một rạp chiếu phim ở trung tâm Đế Đô.
Bây giờ đã là hơn chín giờ tối, bình thường vào những giờ này không có mấy ai xem phim. Nhưng mà, tình hình hôm nay lại rất khác thường, tầm này cũng chẳng phải là ngày lễ ngày tết hay đang có chương trình khuyến mãi gì, thế nhưng lượng người đến rạp lại không ngừng tăng lên.
Một đám thanh niên tụ thành một nhóm đang bàn tán chuyện gì đó rất nào nhiệt.
“Bình thường giờ này ngay cả một cái bóng còn chẳng có, sao hôm nay lại đông thế nhỉ? Mình còn tưởng có mỗi hai đứa chúng mình ấy chứ?” Một cô gái nói với bạn mình.
Người bạn đi cùng nhìn nhìn xung quanh rồi nói: “Chắc phần lớn người đến đây là để xem Người Tìm Mộng như chúng ta nhỉ? Vừa nãy mình còn nghe thấy bọn họ đều bàn tán về phim này đấy!”
“Xem trailer hay thật đấy, mong là phim sẽ không khiến mình thất vọng! Nhưng mà phim này ít suất chiếu quá đi mất, ngoài một suất buổi sáng sớm thì chỉ còn mỗi một suất lúc tối muộn, thành ra chúng ta phải chạy tới đây lúc tối muộn thế này!”
“Đúng thế đấy, xem xong là mười hai giờ đêm luôn rồi, ngày mai còn phải đi làm nữa! Chỉ vì bộ phim này nên mới cố ý chạy đến đây để xem đấy, phim mà chán thì đúng là thiệt lớn!”
…
Cách đó không xa, một người đàn ông trung niên mặc vest chắp hai tay đằng sau lưng bước đến quầy thu ngân.
“Giám đốc Chu!”
“Giám đốc Chu, chào ngài!”
Bởi vì người mua vé rất đông, hai nhân viên thu ngân luôn tay luôn chân phục vụ người mua vé một cách nhanh nhất, sau khi nhìn thấy người đàn ông trung niên vội vàng dừng lại chào hỏi.
Vị giám đốc họ Chu xua xua tay, tỏ vẻ các cô không cần để ý đến ông ta, cứ làm việc đi.
Mãi cho đến 10h, khi phim sắp chiếu, hai nhân viên thu ngân mới coi như tạm thời rảnh rỗi.
Lúc này, vị giám đốc kia mới đi đến hỏi thăm, thần sắc có vẻ rất hài lòng: “Lượng khách đến tối nay không tồi, gần đây rạp chúng ta có hoạt động gì thế?”
Hai nhân viên thu ngân nghe thế đều lắc đầu, sau đó một trong hai người mới nói: “Giám đốc, gần đây không có hoạt động gì cả.”
“Ủa vậy sao lượng người đến rạp lại tăng đột biến vậy?” Chu Trí Hòa hỏi.
“Tôi xem số liệu thì 90% lượng khách đến đây tối này là vì xem Người Tìm Mộng!” Một nhân viên thu ngân báo cáo.
Chu Trí Hòa nghe thế thì nhíu mày: “Người Tìm Mộng? Có phải là bộ phim được bàn tán rất nhiều trên mạng mấy ngày hôm nay không?”
“Đúng thế ạ, hai ngày trước lượng người đến xem rất ít, nhưng mà hiện tại dường như đã trở nên hot rồi!” Một nhân viên thu ngân giải thích.
“Giám đốc, không chỉ có suất chiếu buổi tối thôi đâu, tỷ lệ người xem suất chiếu buổi sáng cũng rất cao. Lúc trước một phòng chiếu lớn chỉ lèo tèo vài người, thế mà hôm nay đã ngồi đầy một nửa đấy ạ!” Một nhân viên thu ngân khác cũng kích động nói.
Chu Trí Hòa đương nhiên cũng đã xem qua nội dung liên quan đến bộ phim này trên mạng rồi, nghe hai cô thu ngân báo cáo xong thì lộ ra chút đăm chiêu.
...