Chương 1857: Cho danh phận


...

Sau khi vào phòng, Mạnh Lâm Lang trò chuyện rất vui vẻ với Lục Đình Kiêu.

Ninh Tịch thấy vậy thì không nhịn được mà cảm khái, chậc chậc, dỗ trưởng bối thật giỏi nha!

Nhìn anh yêu nhà mình kìa, một câu “mợ” này, hai câu “mợ” nọ.

Chẳn giống ai kia… bây giờ cô vẫn chưa được nghe một tiếng “mợ” đâu.

Mấy người trò chuyện một hồi rồi Mạnh Lâm Lang mới gọi riêng Ninh Tịch ra nói chuyện: “Tiểu Tịch, mợ hỏi con, Nhan Như Ý với Lục Sùng Sơn đối xử với con thế nào?”

Tuy bà yên tâm với Lục Đình Kiêu nhưng với hai vị kia của Lục gia thì vẫn không yên lòng nổi.

Dù sao thì Tiểu Tịch với Lục Đình Kiêu đã kết hôn rồi, sau khi kết hôn thì đây không còn là chuyện riêng của hai người nữa. Sau này con bé sẽ phải đối mặt với cả gia tộc nhà họ Lục nữa, nếu Nhan Như Ý với Lục Sùng Sơn vẫn giữ thái độ trước kia thì sau này con bé phải sống ở Lục gia như thế nào?

Con bé vất vả lắm mới thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, bà tuyệt đối không cho phép cô phải chịu ủy khuất thêm một chút nào nữa.

“Bọn họ đối xử với con tốt lắm.” Ninh Tịch vội vàng trả lời.

Mạnh Lâm Lang có chút hoài nghi: “Thật sao? Con đừng có bao che cho bọn họ.”

Ninh Tịch bất đắc dĩ nói: “Là thật ạ, hôm trước hai người họ còn mời con qua Lục trạch, nói chuyện với con rất lâu, cũng đã xin lỗi con rồi! Sau đó thì bọn họ đối xử với con rất tốt!”

Mạnh Lâm Lang thấy vẻ mặt Ninh Tịch không giống như đang giả vờ mới hơi yên tâm một chút, bà “hừ” một tiếng rồi nói: “Vậy thì tốt, coi như là Lục gia bọn họ còn có chút lương tâm.”

Ninh Tịch gật đầu liên tục: “Vâng vâng, mợ cứ yên tâm đi ạ!”

Mạnh Lâm Lang nghe Ninh Tịch ngọt ngào gọi mợ thì lòng dạ mềm nhũn, từ ái nói: “Tiểu Tịch, sau này con có dự định gì không? Công việc, gia đình thì sao?”

Ninh Tịch nghĩ nghĩ một chút: “Vấn đề này thì trước đây con cũng nghĩ qua rồi, vốn con định lần này tỉnh lại thì cũng thuận thế mà giải nghệ luôn! Dành thời gian chăm sóc cho Đình Kiêu với Tiểu Bảo! Lúc trước con bận rộn quá, chẳng có thời gian ở cạnh họ mà Đình Kiêu thì lại luôn dung túng cho con…”

Mạnh Lâm Lang gật đầu: “Sau đó thì sao? Mợ nghe Khả Nhi với Vinh Quang nói con chuẩn bị làm việc lại?”

“Vâng.” Ninh Tịch nói: “Bởi vì, sau đó lại xảy ra một ít chuyện mà nguyên nhân chính lại xuất phát con mà ra! Chuyện khó giải quyết nhất thì trước mắt cũng giải quyết xong rồi, con đang chuẩn bị đi diễn lại nhưng chắc chắn sẽ không liều mạng như trước đây, sẽ cố chu toàn giữa công việc và gia đình.”

Mạnh Lâm Lang nghe vậy thì cũng tỏ vẻ đồng ý: “Như vậy thì tốt quá, thật ra thì mợ không ủng hộ con hoàn toàn giải nghệ! Phụ nữ vẫn phải có sự nghiệp của riêng mình.”

Mạnh Lâm Lang nói xong liền hỏi chuyện mà bà quan tâm nhất: “Vậy con với Đình Kiêu bao giờ kết hôn? Lúc nào mới công khai quan hệ? Con đừng trách mợ quản nhiều! Lúc trước tuy nói là do hoàn cảnh bắt buộc, nhưng việc cưới xin này của hai đứa quả thật quá qua loa vội vàng! Với phụ nữ mà nói thì kết hôn là chuyện lớn cả đời đấy!”

Ninh Tịch nghe vậy thì có chút xấu hổ: “Trên thực tế thì lúc con với Đình Kiêu quen nhau chưa được bao lâu thì anh ấy đã cầu hôn con rồi! Chỉ là công việc của con nên mới kéo dài tới tận bây giờ, không công khai cũng vì thế.”

“Nhưng hiện tại không giống như vậy, lúc mới bắt đầy thì fan không ổn định, chuyện kết hôn có ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp của con! Nhưng hiện tại chờ con comeback thành công là có thể công khai chuyện con kết hôn, chắc cũng không mất quá nhiều thời gian.”

“Con cũng rất muốn được quang minh chính đại ở bên anh ấy!”

Dẫu sao anh yêu nhà cô đã chờ cái danh phận này quá lâu rồi…

...