Chương 1480: Cùng nhau chơi ~


...

Nếu như Trang gia tới dự tiệc cưới của cô ta ngày hôm nay, vậy thì hết thảy mọi thứ này phải thuộc về cô ta mới đúng…

Suy nghĩ như vậy cứ xoay vòng vòng trong đầu hành hạ Ninh Tuyết Lạc đến phát điên.

Nhưng bây giờ thì sao, cô ta trơ mắt nhìn Ninh Tịch chỉn chu xinh đẹp đứng trên bục diễn văn màu đỏ sậm được tất cả mọi người chú ý đến. Hôn lễ mà cô ta tưởng bấy lâu nay đột nhiên biến thành một cơn ác mộng, bị hoàn toàn phá hủy…

Ninh Tịch đọc diễn văn xong thì dưới khán đài tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Sau đó là MC tuyên bố lễ quyên góp chính thức bắt đàu.

Bất tri bất giác Ninh Tuyết Lạc thấy Trang Khả Nhi bước lên sân khấu, MC đứng một bên giới thiệu món đồ mà Trang Khả Nhi quyên góp…

Một cái vòng tay…

Rõ ràng Trang Khả Nhi đã nói sẽ đến tham dự hôn lễ của cô ta nhưng kết quả lại xuất hiện ở đây, thậm chí cái vòng tay cô ta cố ý đánh rơi ở trên xe lại biến thành vật phẩm quyên tặng…

Khuôn mặt sau lớp khẩu trang của Ninh Tuyết Lạc trắng bệch như quỷ, chẳng lẽ Trang gia đã biết sự thực cô ta với Ninh Tịch bị nhận sai?

Chỉ vì phát hiện ra cô ta không phải cháu ruột nên đối xử với cô ta như vậy?

Rõ ràng cô ta mới là Đại tiểu thư của Ninh gia cơ mà! Rõ rành rành Trang Linh Ngọc chính miệng thừa nhận cô ta là con gái duy nhất cơ mà! Rõ ràng cô ta mới là đứa cháu gái mà Trang gia phải thừa nhận cơ mà!

Tại sao… tại sao lại biến thành như vậy!

Con khốn Ninh Tịch! Mày dựa vào cái gì!

Ninh Tuyết Lạc lo lắng nếu ở nơi này quá lâu sẽ bị phát hiện nên dùng một tia lý trí cuối cùng mà cắn răng vội vã rời đi.

Những chuyện cô ta cần giải quyết quá nhiều, ngoài trừ đi lửa giận của Trịnh Mẫn Quân thì cô ta còn phải tính toán đến chuyện truyền thông ngày mai sẽ đăng cái gì….



Một tiếng sau, tiệc từ thiện của Ninh Tịch kết thúc mỹ mãn.

Trừ những vị khách kia thì bạn bè của Ninh Tịch cũng tới rất đông, đa phần là nghệ sĩ của Thịnh Thế cùng vài người bạn quen biết lúc hợp tác đóng phim trước đây.

Sau khi sự kiện kết thúc thì Giang Mục Dã không chịu ngồi yên liền triệu tập một đám lớn đi hát Karaoke, kết quả đương nhiên là vừa nói ra thì mọi người nhao nhao ủng hộ.

Vì thế một đám người rời khỏi trung tâm triển lãm liền rầm rập kéo quân đi theo Giang Mục Dã đến quán Karaoke chơi đùa.

Ninh Tịch làm người tổ chức nên phải ở lại giải quyết nốt một số công việc, khiến cho Giang Mục Dã phải gọi điện thúc giục nhiều lần.

“Ninh Tiểu Tịch, bà bận xong chưa hả? Mau tới đây! Mọi người tới hết rồi chỉ chờ mình bà thôi đấy!” Giang Mục Dã thúc giục như lửa cháy đến mông rồi.

Ninh Tịch vừa sửa sang lại một ít tài liệu vừa cảm thấy bất đắc dĩ: “Lông Vàng, ông uống máu gà à mà hưng phấn thế hả? Tôi mệt đứ đừ cả ngày đây này làm gì còn sức mà chơi với ông hả!”

Bên kia di động lập tức vang lên tiếng Giang Mục Dã tố cáo: “Đệch! Có lòng tốt lại bị cho là lòng lang dạ sói, không phải bà chơi với tôi, mà là ông đây cố ý hạ mình quẩy với cưng được không hả?”

Ninh Tịch nhướng mày: “Hả? Ông cố ý hạ mình quẩy với tôi?

Giang Mục Dã hừ hừ: “Tối nay là đêm động phòng hoa chúc của Tô Diễn đó! Ông đây chẳng phải sợ cưng một mình buồn bã sẽ nghĩ bậy bạ sao? Đừng nói nhảm nữa, rốt cuộc bà tới hay không?”

Không ngờ tên này lại có thể nghĩ như vậy…

Chính cô cũng sắp quên luôn cả chuyện đó…

Nghe giọng nói có dấu hiệu bùng nổ của Giang Mục Dã, Ninh Tịch cảm thấy trong lòng rất ấm áp: “Được được, gửi địa chỉ cho tôi đi, tới liền đây, ông cứ chơi trước! Còn nữa, tối nay bà đây mời khách!”

“Hừ, thế này nghe còn tạm được!” Giang Mục Dã bấy giờ mới hài lòng cúp máy.

Ninh Tịch bất đắc dĩ cười cười. Sau khi sắp xếp công việc xong cô lập tức chạy tới địa chỉ mà Giang Mục Dã gửi tới.

Cơ mà… nếu Ninh Tịch có năng lực tiên tri, sớm biết sẽ bị Giang Mục Dã bẫy thảm như thế… thì đánh chết Ninh Tịch cũng nhất quyết không đi…

...