Chương 460: Bắt đầu casting


...

Tinh Huy với Thịnh Thế trước nay đều là đối thủ cạnh tranh, nữ minh tinh đang nói chuyện gọi là Lý Nhạc Lăng. Cô ta nhiều lần bị Lãnh Mãn Vân cướp vị trí ảnh hậu nên đương nhiên cô ta không thể dễ dàng bỏ qua cơ hội tốt như thế để chế giễu Lâm Chi Chi rồi.

Nhìn hai phe chiến nhau, những người xung quanh cũng tỏ vẻ thích thú xem kịch vui.

Thậm chí còn có người cố ý tát nước theo mưa: “Nhắc mới nhớ, tôi cũng đang thiếu một trợ lý! Không biết chị Lâm có hứng thú hay không?”

Vẻ mặt Lý Nhạc Lăng rất sung sướng: “Ha ha ha.. không ngờ chị Lâm được chào đón như vậy, không lo chết đói nha!”



Ninh Tịch thấy Lâm Chi Chi bị công kích, trong mắt cô thoáng qua một tia sáng lạnh lẽo. Nhưng nhớ những gì Lâm Chi Chi dặn dò, vô luận xảy ra bất cứ chuyện gì cũng tuyệt đối không thể mở miệng, cô đành tìm một xó xỉnh yên tĩnh nào đó ngồi xuống rồi hơi nhắm mắt lại. Bỏ mặc những quấy nhiễu bên ngoài, chuyên tâm tập trung tìm cảm giác.

Cũng không lâu lắm, buổi phỏng vấn bắt đầu.

Ninh Tịch rút được số báo danh cũng không tệ, tổng cộng có 30 người thì cô rút được vị trí chính giữa – 15.

Lý Nhạc Lăng rút được số 14, nhìn số báo danh 15 của Ninh Tịch liền lắc đầu than thở: “Chậc, số tốt như thế… thật đáng tiếc…”

Rất nhanh thì người đầu tiên tiến vào.

Người đầu tiên phỏng vấn – Phương Hiểu Văn cũng là một người rất có thực lực, mặc dù gia thế và trình độ học vấn không cao, cũng không phải xuất thân từ trường diễn xuất nhưng bằng thực lực của bản thân mà đánh thẳng đến vị trí ảnh hậu Kim Mã1.

1 Giải Kim Mã: Một giải chuyên đánh giá các tác phẩm hay và nổi bật của Trung Quốc, được giới phê bình chuyên môn đánh giá cao.

Thấy cô ta đi vào, không ít minh tinh lộ vẻ khẩn trương, nhưng Lý Nhạc Lăng lại tỏ vẻ khinh thường: “Bất quá chỉ là một con nhà quê chưa tốt nghiệp cấp 2 mà thôi, loại người như thế sao có thể hiểu cao quý nghĩa là thế nào?”

Lý Nhạc Lăng dù không có lý lịch gì đặc biệt, nhưng mà nhân khí của cô ta không thấp đồng thời ưu thế lớn nhất là gia cảnh cô ta vô cùng mạnh, cha là quan to, mẹ là chủ nhãn hiệu thời trang từ da cá sấu nổi tiếng, từ nhỏ đã được giáo dục theo kiểu quý tộc, cầm kỳ thi họa đều tinh thông hết. Trong tất cả những nữ minh tinh ở đây, họ có thể so độ nổi tiếng của mình với cô ta nhưng về gia thế thì không.

Hôm nay Lý Nhạc Lăng mặc một bộ trang phục còn đắt hơn cả cát-xê của Noble đưa ra, khó trách cô ta lại có tự tin như vậy.

Đại khái không tới một phút sau, Phương Hiểu Văn liền đi ra.

Quản lí của cô ta lập tức lên nghênh đón hỏi thăm, sắc mặt Phương Hiểu Văn ảm đạm lắc đầu một cái, quản lí có chút thất vọng nhưng vẫn ở cạnh an ủi cô.

Lý Nhạc Lăng khoanh tay trước ngực, tỏ vẻ đã đoán trước: “Xì, tôi biết ngay mà, một đứa quê mùa còn tỏ vẻ cao quý cái gì…”

Không chỉ Lý Nhạc Lăng, những nữ minh tinh có chút gia cảnh tốt cũng tỏ vẻ coi thường Phương Hiểu Văn.

Nhìn những ánh mắt chế giễu và cười nhạo Phương Hiểu Văn không chịu nổi mà tông cửa xông ra, mặc dù cô đã đến vị trí ảnh hậu nhưng vẫn không thoát khỏi ảnh hưởng của cái bóng gia thế cùng trình độ học vấn…

Trong góc Ninh Tịch khẽ mở mắt ra liếc nhìn bóng lưng Phương Hiểu Văn rời đi, trong mắt lộ vẻ tiếc nuối.

Có chút đáng tiếc, bằng vào khả năng diễn xuất và nhân khí của Phương Hiểu Văn muốn nhận cái quảng cáo này cũng không đến nỗi khó…

Người thứ hai là một nữ minh tinh có cha là đại gia kinh doanh than đá, bố cô ta ném một đống tiền vào cái giới giải trí này nhưng vẫn chả thu được cái gì.

Người thứ ba là một nữ minh tinh có cha mẹ cũng là người trong giới giải trí, bản thân cũng cố gắng rất nhiều, là điển hình của phái thực lực, kiên trì được ba phút nhưng vẫn thất bại…

...