Chương 926: Hận không thể lột sạch anh ta ra


...

Có gì hay mà nói chứ, tên đó không phải bị thần kinh à…” Giang Mục Dã lâm bâm.

Ninh Tịch đi thẳng về phía Kha Minh Vũ, sau đó đứng trước mặt cậu ta.

Kha Minh Vũ phát hiện có người tới gần liền ngấng đầu lên từ tập kịch bản, nhìn thấy người tới là ai thì lên tiếng chảo hỏi: “Tiền bối.”

Ninh Tịch hít một hơi rồi vò đầu. Máơi! Sao lại có thể chứ? Sao lại có thể là Đạima vương được chứ?

Hôm qua lúc kết thúc công việc tên này còn chạy tới xin cô kí tên, nói là fan hâm mộ của cô kia mà…

“Tiền bối?” Thấy Ninh Tịch đứng đó không nói gì, Kha Minh Vũ lại gọi một tiêng.

“Ủ, không sao, chỉ là tìm cậu tâm sự chút thôi, diễn xuất của cậu không tệ, có điều… tôi muốn biết rằng sao cậu lại diễn Lâm Ngộ theo cách như thế?” Ninh Tịch vừa nói, ánh mắt vừa như tia X quét qua khuôn mặt người đàn ông trước mặt.

Ngũ quan bình thường không có gì đặc sắc, không có chút dấu hiệu dịch dung nào, vẻ mặt cũng rất tự nhiên…

Nếu thật sự là dịch dung, có thể làm mặt nạ đến mức này thì trên thế giới cũng chăng có mây ai làm được.

Ninh Tịch nhìn hồi lâu mà vẫn không tìm được gì, chỉ có thế buông tha.

Nếu như có thể thì cô quả thật muốn lột sạch anh ta ra xem xét một lượt.

“Phỏng đoán từ kịch bản, cảm thấy đây mới là Lâm Ngộ.” Kha Minh Vũ trả lời, không có chút bất thường nào.

Ninh Tịch nhìn đôi môi khép khép mở mở của đối phương, lại nhìn đôi mắt khiến mình thất thần, cảm thấy như có sức hấp dẫn to lớn đang lôi kéo mình sa ngã. Cô lúc này chỉ muốn biết đối phương có phải Lục Đình Kiêu hay không…

Vì vậy, Ninh Tịch không kìm lòng được mà bất giác đưa tay về phía gò má của người đàn ông…

Khi ngón tay Ninh Tịch chạm vào mặt Lâm Ngộ thì một sức mạnh to lớn từ sau lưng giật cô lại, kéo thẳng vào trong góc rồi mắng to: “Ninh Tịch, bà điên rồià! Đây là phim trường đó!”

“Phim trường thì phim trường chứ! Tôi khớp thoại với cậu ta không được à! Hốt hoảng cái gì?” Ninh Tịch càu nhàu.

“Bà như thế mà gọi là khớp thoại à? Ánh mắt bà nhìn cậu ta như thể hận không lột sạch cậu ta ra được vậy! Bà muốn phim chưa chiếu mà đã có scandal bay đầy trời rồi phải không?”

Ninh Tịch ho nhẹ một tiếng: “Đến… đến mức đó Cơ à?”

“Thế bà cho là thế nào?” Giang Mục Dã tặng cho Ninh Tịch một cái trợn mắt: “Tỉnh táo lại chút, ok? Cứ đoán già đoán non cái gì? Tôi thấy bà nhớ cậu của tôi đến phát điên rồi thì có! Nhìn ai cũng tưởng là cậu ấy!”

Ninh Tịch day day trán: “Chắc là tôi hơi bị thần kinh mất rồi! Tỉnh táo tỉnh táo tỉnh táo!”

“Tiền bối… chị không sao chứ ạ?” Lúc này, Kỷ Ngữ Manhân cần đi tới hỏi han: “Có phải tiền bối đang trong kì sinh lí? Em mua cho chị nước đường đỏ nhé?”

Nhìn vẻ mặt đầy quan tâm của cô bé, Ninh Tịch khẽ cười một tiếng: “Không phải, đừng lo, cảm ơn em!”

“Không cần phải khách khí đâu ạ, tiền bối cổ gắng lên, em tin ở chị!”Kỷ Ngữ Manh cổ vũ.

Ninh Tịch nhìn Kỷ Ngữ Manh, trong đầu đột nhiên lóe lên, cô nhớ hôm qua lúc diễn cảnh đầu tiên – là cảnh Kỷ Ngữ Manh ngồi lên đùi cô, hình như lúc đó Kha Minh Vũ cũng không có phản ứng gì đặc biệt thì phải?

Nhưng mà, lúc đó Kha Minh Vũ không hề có chút cảm giác tồn tại nào, với lại cô cũng không chú ý lắm nên cũng không chắc chắn được… Mười phút đồng hồ nhanh chóng trôi qua… Lần quay thứ tư bắt đầu… “Ninh Tịch, có được không?” Thẩm Miên lo lắng hỏi. Ninh Tịch bật ngón cái tỏ vẻ ok: “Không có vấn đề gì.” Quá tam ba bận, cho dù tên này có là Lục Đình Kiêu thật đi chăng nữa thì cô cũng không thể nào NG lần thứ tư được!

...