...
Cơ mà, thi thoảng vẫn có một vài khách hàng tới đặt thiết kế cao cấp gặp được cậu ta nên rất nhanh chóng có tin đồn rằng “nhà thiết kế thần bí của Tắc Linh có tướng mạo rất tuấn tú, còn đẹp trai hơn cả mấy tiểu thịt tươi đang hot nữa.”
Vì thế Đới Uy mới thoáng an tâm, nghe hình dung như thế đã biết chắc chắn không thể nào là tên trạnh nam xấu xí bẩn thỉu – Cung Thượng Trạch!
Nhưng mà chạy trời không khỏi nắng, việc Tắc Linh nhanh chóng phất lên khiến gã ta trở tay không kịp. Trong lúc lặng yên không một tiếng động, Tắc Linh đã phát triển nhanh như chớp, thậm chí danh tiếng còn vang xa hơn cả History lúc trước!
Tắc Linh trở thành mối uy hiếp cực lớn mà Ninh Tuyết Lạc thì lại không ngừng tạo áp lực, đã thế càng bết bát hơn là những bản thiết kế trong tay gã càng lúc càng ít, mấy nhà thiết kế thuê về đều không dùng được. Gã cũng thử tự cầm bút lên thiết kế nhưng mà mấy năm nay gã chỉ chú tâm vào xã giao với kinh doanh, đầu óc lúc này đã trống trơn không thể sáng tạo ra được tác phẩm nào cho ra hồn.
Cũng may là trước mắt History vẫn đang chiếm lĩnh hơn nửa thị trường Trung Quốc, có rất nhiều khách quen, chắc chắn Tắc Linh sẽ không theo kịp. Nhưng mà Tắc Linh vẫn như thanh đao treo trên cổ gã, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống, gã không thể tình trạng này kéo dài mãi được…
Ninh Tuyết Lạc vì muốn đoạt giải thưởng nên đã nhận một bộ phim nghệ thuật quay ở nông thôn hơn mấy tháng trời, vừa về đến nơi biết được chuyện của Tắc Linh thì liền giận dữ không thôi.
“Chuyện này là sao? Không phải bảo anh nhìn chằm chằm Tắc Linh à! Tại sao tôi mới rời khỏi mấy hôm mà Tắc Linh đã phát triển đến thế rồi!”
“Chúng ta vốn đã đánh tiếng với mấy doanh nghiệp, đại lí lớn rồi, nhưng ai mà ngờ được bọn họ lại xuống tay từ các tiểu thư danh viện. Cái giới đó chúng ta làm sao có thể tác động được…”
“Nói nhiều như vậy, còn không phải bởi vì anh vô dụng! Nếu lần trước không bị bọn họ cướp mất giải Kim Đỉnh thì giờ tình hình cũng chẳng hỏng bét thế này!” Ninh Tuyết Lạc cau có khiển trách.
Mối quan hệ thân thiết giữa Ninh Tịch và Trang Khả Nhi cô ta còn chưa kịp giải quyết thì phía Ninh gia lại có tin muốn lập di chúc. Vừa đặt chân về Đế Đô đã nghe được tin xấu, chuyện này tiếp diễn chuyện kia quả thật làm cho cô ta sắp sứt đầu mẻ trán.
Đới Uy nghe vậy tức tới nỗi suýt thì chửi ầm lên, cái gì thế! Việc quái gì cũng đổ lên đầu ông đây.
Tuy rằng không lấy được giải Kim Đỉnh là sai sót của gã, nhưng những chuyện sau đó thì sao?
Boss của người ta không chỉ có bản lĩnh mời được Tần Sênh Nguyệt mà nghe nói còn đào được một đại thần marketing thương hiệu về cho Tắc Linh nữa, ngay cả Trang Khả Nhi cũng thân thiết với cô ta…
Thế còn Ninh Tuyết Lạc thì sao, chỉ biết đứng chỉ tay năm ngón, cả ngày chỉ biết trách móc nhà thiết kế! Nhà thiết kế cũng chỉ biết thiết kế thôi đâu phải là đại thần mà toàn năng như vậy được!
Nếu không phải nhờ gã chôm những bản thiết kế kia thì History có được ngày hôm nay sao?
Trong lòng Đới Uy nghĩ như vậy nhưng bên ngoài lại vẫn chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt: “Bà chủ, chuyện này cũng không nghiêm trọng như cô nghĩ đâu, phong cách của Tắc Linh kia hoàn toàn là đạo nhái của tôi, bây giờ có chút danh tiếng nhưng cũng chẳng lâu đâu, tôi đã sớm liên hệ với mấy công ty truyền thông có tiếng rồi, chắc hẳn phía Tắc Linh bây giờ đang sứt đầu mẻ trán lắm…
…
Cùng lúc đó, tại Studio Tắc Linh. Ninh Tịch đang cười lạnh nhìn mấy tờ báo có nhắc tới Tắc Linh gần đây: “Biết ngay sẽ bị tên kia cắn ngược lại một cái mà!”
“Tên Đới Uy kia thật quá đáng, vừa ăn cắp vừa la làng, đến bao giờ chúng ta mới có thể vạch mặt hắn ta đây!” Hàn Mạt Mạt bất bình.
...