...
Vô sỉ quá vô sỉ!
“Anh hai, anh có thể nào có một chút nguyên tắc làm người được không hả? Tiểu Bảo cũng thế, mẹ con đang đi hẹn hò với người khác đấy!” Lục cảnh Lễ đau lòng ôm đầu nói.
Đúng là Hoàng đế không vội mà thái giám đã hoảng đến chết!
Ninh Tịch giơ chân in cho Lục cảnh Lễ một cái dấu chân to đùng trên đùi: “Tôi muốn hẹn hò với nữ thần của tôi thì sao? Anh ghen tị đúng không? Anh là đồ cẩu độc thân!”
“Cái gì mà cẩu độc thân? Cái gì mà cẩu độc thân hả? Tôi đây là một con sói cô đơn! Một con sói cô đơn!” Lục cảnh Lễ căm phẫn hát lên sau đó sửng sốt: “Hả? Nữ thần? Con gái hả…”
“Nói nhảm!” Ninh Tịch liếc nhìn di động: “Không nói linh tinh vói anh nữa, tôi phải đi đây không thì muộn mất! Nữ thần cho tôi mở cửa ngách, muốn cùng tôi bàn kịch bản đấy! Tôi tuyệt đối không thể để nữ thần có ấn tượng đầu tiên không tốt được!”
“Bái bai anh yêu, bái bai cục cưng nha~” Ninh Tịch nói lời tạm biệt với bánh bao lớn và bánh bao nhỏ, sau đó sung sướng đi ra ngoài.
Sau lưng, Lục cảnh Lễ “hừ hừ” lầu bầu: “Gặp con gái thì long trọng như thê làm cái gì… Tiểu Bảo này, nữ thần của mẹ cháu là ai thế?”
“Tống Lâm, 35 tuổi, là người trẻ nhất giữ kỷ lục đoạt giải Ảnh hậu! Từng được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất của giải Quả cầu vàng! Là diễn viên có tư cách giành được giải thưởng Oscar lớn nhất của Trung Quốc..” Bánh bao nhỏ là fan hâm mộ số một của mẹ Tiểu Tịch cho nên mấy chuyện này nhóc nắm rõ như lòng bàn tay.
“A! Tống Lâm hả… khó trách!” Lục cảnh Lễ bừng tỉnh.
Người bên cạnh Ninh Tịch hầu hết đều biết cô là fan não tàn của Tống Lâm. Nêu người Ninh Tịch hẹn là Tống Lâm vậy thái độ của cô như vậy cũng không có gì ngạc nhiên.
Nhưng mà, trong giới có ai lại không biết tính cách của Tống Lâm rất cao ngạo lạnh lùng chứ, cô nàng này rất ít khi qua lại với ai. Không ngò chỉ mái gặp Ninh Tịch một lần ở lễ trao giải mà đã có thái độ khác biệt như vậy.
Cơ mà, danh tiêng của Tống Lâm trong giới cũng rất tốt, cũng rất có thực lực, để cho Tiểu Tịch Tịch tiếp xúc nhiều với Tống Lâm cũng mang lại nhiều chỗ tốt.
Lục Cảnh Lễ cũng không nghĩ nhiều về chuyện này, bôi vì trước mắt còn có chuyện càng khó giải quyết hơn.
“Hu hu hu anh Hai, anh Hai ới, anh Hai à… đại hội của gia tộc chỉ còn 3 ngày nữa là bắt đầu rồi! Bây giờ mấy người tai to mặt lớn đã lục tục chạy tới Đê Đô hết rồi! Nhà nào cũng chuẩn bị con gái để nhét vào lòng anh em ta rồi nè! Hai anh em mình phải sống thê nào đây?”
Lục Cảnh Lễ tê liệt ngã trên ghế salon bộ dạng như thể thà chết đi cho xong: “Hay là để em thông báo công khai rằng em thích con trai nhé? Không được…. như thê sẽ bị ba mẹ đập chết tươi mất…”
Bánh bao nhỏ khinh bỉ nhìn chú Hai lại lên cơn điên một cái rồi lên lầu đi ngủ.
Dù sao bên này đã có nhóc bảo vệ, nhóc tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào phá hư chuyện nhóc thành bé yêu của mẹ đâu!
Nghe Lục cảnh Lễ nhắc tới đại hội gia tộc thì Lục Đình Kiêu vốn đang ngồi trên ghê chẳng biết nghĩ tới cái gì mà ánh mắt đột nhiên trầm xuống, trên mặt cũng bắt đầu nổi bão.
Lục Cảnh Lễ thấy biểu tình của anh trai thì trong mắt cũng hiện lên vẻ lo âu. Chẳng biết có phải do anh suy nghĩ nhiều hay không mà cứ có cảm giác trong đại hội gia tộc lần này sẽ xảy ra chuyện gì đó…
Địa chỉ mà Tống Lâm gửi cho Ninh Tịch là tại cẩm Tú Viên tấc đất tấc vàng của Đế Đô.
Lúc Ninh Tịch thấy địa chỉ này thì rất kinh ngạc, bởi vì theo cô biết thì cẩm Tú Viên chính là nhà riêng của Tống Lâm.
Siêu cấp Ảnh hậu như Tống Lâm đều rất chú ý đến vấn đề không gian riêng tư cho nên sẽ không tùy tiện mời người khác đến nhà riêng của mình.
...