Chương 1556: Nói thật


...

“Nhận nhầm con gái” chính là vở kịch cẩu huyết hot nhất gần đầy, nhân vật chính là hai nữ nghệ sĩ ăn khách nhất gần đây, là hoa đán đương thời của Tinh Huy và Thịnh Thế, là tân Ảnh hậu Ninh Tịch.

Hội tụ những điều kiện trên, sự việc này nhanh chóng lấy được sự chú ý của toàn dân tới mức đáng sợ, có lấy thế lực của Ninh gia cùng Tô gia ra cũng chẳng thề đè ép được.

Trong một khoảng thòi gian ngắn ngủi mà giới truyền thông dường như đem tất cả những người có thể phỏng vấn bên cạnh Ninh Tuyết Lạc đào sạch.

Ai cũng muốn kiêm một cái tin hot hòn họt cả!

Trong đó có một nhân vật đưa tới náo động khá lớn, một hãng truyền thông nào đó tung ra đoạn video phỏng vấn em trai của Ninh Diệu Hoa – Ninh Diệu Bang.

Trong video đó Ninh Diệu Bang uống say khướt bị một phóng viên chặn lại dò hỏi.

Phóng viên: “Ngài Ninh, xin hỏi ngài có nghe tin đồn liên quan đến cháu gái của ngài không?”

Ninh Diệu Bang: “Cái này hả… đương nhiên là có!”

Phóng viên: “Vậy chân tướng rốt cuộc là gì? Liệu ngài Ninh có thể tiết lộ một chút cho chúng tôi không?”

Ninh Diệu Bang: “Ha ha ha ha ha… chân tướng? Chân tướng chẳng phải là thằng anh đần độn của tôi không muốn nhận con ruột, mà lại đem một con gà rừng cung phụng như bảo bổi sao…”

Phóng viên: “Vậy tại sao anh trai của ngài lại làm như vậy?”

Từ sau đám cưới của Tô Diễn vối Ninh Tuyết Lạc, cuộc sống của Ninh Diệu Bang tại công ty càng ngày càng không tốt. Mà hết lần này đến lần khác lại chẳng tìm thấy con gái Ninh Thiên Tâm đâu, vì thê mà gần đây tâm trạng ông ta rất kém nên cũng chẳng giữ mồm giữ miệng: “Con khốn đó… chơi nhiều chiêu lắm! Ninh Tịch làm sao mà đấu lại nó cho được… cô ta thê mà có bản lãnh dụ Ninh Diệu Hoa đưa 15% cổ phần của ông ta cho một đứa trời ơi đất hỡi như cô ta đấy…”

Ninh gia.

“Ninh Diệu Bang! Mày nhìn những chuyện tốt mà mày làm đi?” Ninh Diệu Hoa vừa xem xong đoạn video trên máy tính thì lập tức gọi em trai tới, lúc này ông ta đang vỗ mạnh lên bàn gào thét như sấm.

Dù sao Tôn Lan cũng chỉ là một con mụ nhà quê đê hèn, làm sao khiên ai ai cũng tin được. Nhưng bây giờ thì sao chứ, em trai ruột của ông ta lại nói ra những lời này trước mặt phóng viên thì giờ có tẩy kiểu gì cũng không sạch!

Ninh Diệu Hoa một bộ lợn chết không sợ nước sôi, ông ta gác chân lên bàn giễu cợt nói: “Có bản lãnh thì anh đi mà nổi giận với đưa con gái bảo bối của anh ấy! Gào với tôi cái gì mà gào? Mấy chuyện xấu kia cũng chẳng phải do tôi lộ ra! Tôi chỉ thuận miệng nói mấy câu sự thật thôi, không đúng sao? Tạt phân la lối om sòm là bà nội của đứa con gái yêu dấu của anh đẩy, bọn họ chĩa thẳng gương mặt đó vào máy quay mà nói như thể chỉ sợ người khác không biết con gái anh là gà rừng, là con đẻ của bọn họ!”

“Câm mồm! Mày cút ra ngoài cho tao!”

Ninh Diệu Bang phủi mông đứng lên: “Ờ thì cút… để tôi chống mắt lên mà xem anh giao công ty vào tay một đứa nhà quê thì có kết quả gì tốt?”

Ninh Diệu Bang vừa rời đi không lâu thì tiếng gõ cửa vang lên.

“Vào đi!”

“Ba…” Ninh Tuyết Lạc đẩy cửa ra rồi rụt rè đứng ở cửa.

Thấy cô ta, sắc mặt Ninh Diệu Hoa có chút phức tạp: “Con vào ngồi đi.”

Ninh Tuyết Lạc không ngồi xuống mà bịch một cái quỳ trước bàn làm việc của Ninh Diệu Hoa.

“Tuyết Lạc! Con làm cái gì vậy?” Ninh Diệu Hoa lập tức đứng lên.

“Ba, là con phụ lòng ba với mẹ, thật xin lỗi Ninh gia… đều là con sai… là con làm liên lụy đến mọi người…” Thân thể Ninh Tuyết Lạc run rẩy kịch liệt: “Con nguyện ý nhận hết trách nhiệm của chuyện này!”

“Con muốn làm cái gì?” Ninh Diệu Hoa cau mày.

“Chuyện này gây ra ảnh hưởng lớn như thế cũng vì con là người của giới giải trí… phương pháp duy nhất bây giờ chỉ có thể là… con rời khỏi giới giải trí…” sắc mặt Ninh Tuyết Lạc tràn đầy ảm đạm và thống khổ, cô ta tỏ vẻ nhẫn nhịn chịu hy sinh vì lợi ích toàn cục.

Nhưng, trên thực tê thì hình tượng của cô ta hiện nay đã chẳng còn cách nào để vãn hồi, dẫu cho cô có tiếp tục ở lại giới giải trí thì cũng chẳng thể nào lăn lộn nổi nữa.

...