...
“Điều thứ tư, tuy rằng không để lộ ra ngoài nhưng sẽ cố ý hoặc vô tình châm chọc mỉa mai.”
Hình như thật sự có chuyện như vậy.
“Sẽ so sánh chính mình với người phụ nữ kia.”
Mộ Nhã Triết vuốt ve hàm dưới, có chút như suy tư gì, trong đầu lại hiện lên hình ảnh của Vân Thi Thi, lúc ấy đôi mắt của cô đỏ lên, những lời chất vấn của cô không ngừng vang lên bên tai anh: “Anh nói toàn bộ thân thể tôi, từ trên xuống dưới, mỗi một chỗ đều thuộc về anh, vậy còn anh, anh thuộc về ai? Mộ Uyển Nhu sao?”
A…
“Tâm trạng sẽ không tốt, thậm chí suy sụp khóc thút thít, không gượng dậy nổi.”
Mẫn Vũ liệt kê hàng loạt phản ứng của phụ nữ khi ghen tuông rốt cuộc sẽ ra sao.
Tuy không phải toàn bộ, nhưng cũng ăn khớp đến bảy tám phần.
Chẳng lẽ, cô gái kia cho anh vào sổ đen, đối với anh trở nên lạnh nhạt xa cách, tuy rằng không để lộ ra ngoài nhưng sẽ cố ý hoặc vô tình châm chọc mỉa mai, thậm chí lại còn lấy người phụ nữ khác ra so sánh, đây không phải là biểu hiện của ăn giấm hay sao.
Mộ Nhã Triết thuận theo tự nhiên mà hợp nhất với công thức: Ghen = thích.
Nói như vậy, người phụ nữ này là bởi vì thích anh nên mới ghen sao?
Nghĩ đến đây, Mộ Nhã Triết không khỏi cong môi cười, trong mắt lạnh băng dần dần có chút dịu dàng, sâu thẳm toát ra vài phần mừng rỡ.
Mẫn Vũ ngẩng đầu lên, có chút kinh ngạc mà nhìn trên mặt ông chủ lộ ra vẻ hưng phấn cùng tự đắc, cảm giác có người nhìn chăm chú mình từ sau, Mộ Nhã Triết phục hồi lại tinh thần, lại thấy anh ta đang lộ liễu nhìn chằm chằm mình như vậy, nháy mắt liền thu lại ý cười, hắng giọng một cái, vẻ mặt không vui mà trừng mắt nhìn anh ta một cái. “Tiếp tục nói đi!”
Mẫn Vũ lập tức tập trung trở lại, không dám nhìn Mộ Nhã Triết nữa.
“Nhất định phải giỏi khống chế tình cảm của mình, tôn trọng trái tim của đối phương. Phải biết rằng, cô ấy không phải tài sản tư hữu của ngài……”
“Cô ấy là tài sản tư hữu của tôi.” Mộ Nhã Triết không vui mà sửa lại.
“Cô ấy có quyền cùng người khác kết giao, thậm chí là yêu thương người khác……”
Mộ Nhã Triết lập tức cắt đứt lời nói của anh ta, trong mắt phụt ra tia lạnh lẽo: “Ngoài tôi ra, cô ấy không có quyền kết giao với bất kỳ người đàn ông nào khác, càng không có quyền yêu bất kỳ một người đàn ông nào khác!”
Trên người phát ra sát khí nguy hiểm bức người, khiến cho Mẫn Vũ cả kinh một lúc lâu sau không dám mở miệng.
Mẫn Vũ: “… Ông chủ…”
“Quyển sách này của cậu là chính bản sao?” Mộ Nhã Triết chất vấn: “Tại sao lại phát ngôn vớ vẩn như vậy?”
“Đúng vậy!”
Mẫn Vũ lật một tờ, lại bổ sung nói: “Ngoài ra trong sách còn nói, ghen tuy là biểu hiện khi thích một người, nhưng vẫn còn cách tình yêu chân chính còn rất xa. Khi người ta ghen, chỉ có duy nhất một cách: Dùng tình yêu để có được tình yêu, xây đắp tình yêu.”
“Dùng tình yêu để có được tình yêu?”
Mộ Nhã Triết dường như suy tư gì, dựa mình vào lưng ghế, trên mặt biểu tình trầm tư khó lường.
“Phụ nữ đối với hôn nhân có phải có chấp niệm rất sâu hay không? Hôn nhân đối với phụ nữ rốt cuộc là gì?”
Mẫn Vũ ngơ ngác lắc lắc đầu: “Tôi không biết.”
Anh ta cũng rất muốn trả lời vấn đề này.
Đáng tiếc rằng đến bạn gái anh ta cũng không có.
Mộ Nhã Triết trừng mắt liếc anh ta một cái: “Không biết còn không nhanh tra xem?”
Mẫn Vũ lập tức lấy ra một quyển《 Tâm lý học hôn nhân 》, yên lặng mà lật lật xem xét.
“Yêu nhau thì dễ nhưng sống chung thì khó, điểm khác biệt lớn nhất giữa hôn nhân và yêu đương, chính là khi yêu sẽ nhìn nhận ưu điểm của đối phương, mà hôn nhân lại là muốn bao dung khuyết điểm của đối phương. Đối với vấn đề hôn nhân, giữa nam và nữ lại có cái nhìn khác nhau.”
Mộ Nhã Triết trầm tư gật gật đầu.
“Đối với phụ nữ tình yêu là tất cả, nhưng đối với đàn ông lại chỉ là một phần nhỏ. Thành tựu của người đàn ông, đến từ chính sự nghiệp phát đạt cùng địa vị xã hội tăng lên, đến nỗi tình yêu chỉ là một loại phương thức giải quyết sự cô đơn của chính mình. Mà thành tựu của người phụ nữ lại là sự yêu thương cùng sủng nịch của người đàn ông, tình yêu đối với phụ nữ mà nói, có thể trở thành nguồn động lực đối với sinh mệnh của họ ……”
...