...
Lý Lương Đống vừa thấy ảnh này đã cảm thấy vô cùng kinh ngạc rồi.
Nhưng mà trước đó Tôn Hoa lại đem băng ghi hình buổi casting đưa cho ông ta xem, Lý Lương Đống đối với phương diện này không quan tâm mấy.
Ông ta là một nhà tư bản, chỉ hiểu biết sơ qua về điện ảnh, dù sao đây cũng chỉ là một trong những hạng mục đầu tư của ông ta mà thôi. Ông ta không coi trọng diễn xuất mà chủ yếu chỉ để ý xem nếu đầu tư vào đây sẽ thu lại được bao nhiêu lợi nhuận.
Bộ phim Khuynh Quốc này là khoản mục đầu tư chung giữa Giải Trí Tranh Quang và Điện Ảnh Hoàn Cầu, Tranh Quang có ý định lăng xê Lâm Chi, chủ động đề cử riêng Lâm Chi làm nữ chính.
Lý Lương Đống vốn không quan tâm ai chính ai phụ cho nên cũng không để ý lắm vấn đề này.
Trước đây vì muốn Hoàn Cầu để mắt tới Lâm Chi cho nên bên Tranh Quang đã cố ý tạo cơ hội để Lâm Chi gây ấn tượng tốt với Lý Lương Đống.
Lâm Chi đã lăn lộn trong giới này cũng đã ba năm rồi, cô ta cũng không phải hạng dốt nát ngu si gì, tất nhiên hiểu được cái giá của nó.
Cô ta rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, phục vụ cho Lý Lương Đống hai đêm liền, Lý Lương Đống đương nhiên cảm thấy rất thỏa mãn, vì vậy có thể nói là đã chấp thuận việc cô ta làm nữ chính rồi.
Nhưng Cố Hiểu Dương lại mạnh mẽ tác động với Tôn Hoa, Tôn Hoa lại không ngớt lời miêu tả về Vân Thi Thi cho Lý Lương Đống.
Làm trong vòng giải trí này lâu như vậy, ông ta chưa bao giờ thấy cô gái nào lại có nhan sắc thanh thuần mà lại quyến rũ như Vân Thi Thi, vừa có phong thái tao nhã như Hàn Ngữ Yên lại vừa có sự tươi mát mỹ lệ của Dương Mị.
Trên người Vân Thi Thi có một loại khí chất đặc biệt rất thanh thuần thoát tục.
Điều khiến ông ta khó mà kìm lòng nổi là trên người cô có một vẻ thu hút khiến người khác rất thèm muốn được chinh phục.
Các cô gái mà càng ngây thơ trong sáng, càng khiến đàn ông sinh lòng tham muốn chinh phục, thèm muốn mạnh mẽ giày vò ở dưới thân, đây chính là thói xấu của không ít đàn ông!
Trên hai phương diện sự nghiệp và phụ nữ, đàn ông luôn có một lòng ham muốn vô tận.
Vì vậy, Lý Lương Đống mới tự mình mời Vân Thi Thi ăn cơm, muốn ra tay với cô rồi!
Ai mà ngờ rằng, Vân Thi Thi lại không biết điều như vậy, nói lời từ chối!
Lý Lương Đống không cam lòng, sắc mặt thể hiện rõ sự khó chịu!
Mắng Tôn Hoa té tát.
Ngày hôm sau, Tôn Hoa lái xe tới tòa nhà Hoàn Vũ, trực tiếp tìm trưởng phòng Khổng Tiểu Thiến.
Đem chuyện này nói với cô ta, người này còn trẻ như vậy đã có thể làm trưởng phòng quản lý đủ biết năng lực của cô ta phải ở mức độ nào rồi.
Bản lĩnh của cô ta rất lớn sao?
Cũng không hẳn.
Có thể lăn lộn ở trong bộ máy lãnh đạo phức tạp của Hoàn Vũ, chắc chắn sau lưng sẽ có hậu thuẫn.
Chưa nói tới Khổng Tiểu Thiến còn là cô cả của Khổng Thị.
Tập đoàn nhà họ Mộ và họ Khổng có quan hệ lâu đời từ hơn mười năm trước, giữa hai nhà cũng không ít lần hợp tác làm ăn, gần đây nhất tập đoàn nhà họ Mộ còn vừa nhượng lại hạng mục ở Biển Đông lại cho nhà họ Khổng xong, hợp đồng này giá trị lên tới hơn tỷ đồng.
Khổng Tiểu Thiến học xong đại học, được cha sắp xếp cho công việc ở công ty Hoàn Vũ, mấy tháng sau đã lên được phó phòng quản lý.
Bây giờ lại là trưởng phòng quản lý rồi.
Vừa ngồi xuống, Tôn Hoa cũng không nhiều lời vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề chính.
"Trưởng phòng Khổng, trong công ty của cô, có một diễn viên là Vân Thi Thi, cô có ấn tượng gì không?"
Khổng Tiểu Thiến chớp mắt, lắc đầu: "Tên nghe có vẻ rất quen, nhưng thời gian gần đây tôi có ra nước ngoài, cho nên đối với những nghệ sĩ mới không quen biết nhiều."
...