...
Cung Kiệt.
Làm ơn, không phải anh không chú ý dáng vẻ, là anh căn bản nhịn! Không! Được!
Cái gì gọi là quan hệ thân thể?!
Có ai từng thấy lời này nhẹ nhàng nói ra từ miệng một đứa trẻ bảy tuổi không?!
Có ai từng thấy không?!
Cho nên một chút phòng bị anh cũng không có, bị đánh trở tay không kịp!
Đứa bé này, thật sự là tiểu tinh quái!
Cung Kiệt có chút dở khóc dở cười nói: "Cái gì gọi là quan hệ thân thể?! Cái đầu dưa của cháu hiểu được bốn chữ này không?"
"Quan hệ thân thể là xuất phát từ góc độ sinh lý, bời vì sinh lý mà nam nữ cần gắn bó, nếu muốn dùng một từ thông dụng dễ hiểu từ hình dung là-- bạn trên giường."
Cung Kiệt trợn mắt hốc mồm.
Hữu Hữu ưu nhã nghiêng đầu, dù bận vẫn ung dung hỏi lại: "Sao vậy? Chẳng lẽ cháu nói không đúng?"
"Cái dầu nhỏ của cháu rốt cuộc suy nghĩ gì vậy?! Sao cái này... Khụ khụ, cũng biết?!"
Cung Kiệt lại bị loạn lần nữa, cảm giác có chút nói mơ giữa ban ngày.
Hữu Hữu cười nói: "Gần đây cháu đang nghiên cứu tâm lý học và xã hội học, cũng là nội dung gần đây học tới."
Cung Kiệt nghiêm túc giáo dục nói: "Bây giờ cháu chú ý cái này, quá sớm!"
"Đừng vượt mức quy định như thế."
"Bình thường học võ nhiều hơn cũng tốt!"
Cung Kiệt lập tức cười nói: "Không nên xem những tâm lý học linh tinh này, khó học của cháu đều xong rồi sao?"
Hữu Hữu khinh thường, hời hợt nói: "Cháu đã chuẩn bị bài thì vào năm ba trường cấp 3 khoa học tự nhiên rồi. Cho nên, bình thường cùng nhàm chán..."
Cung Kiệt tiếp tục trợn mắt hốc mồm.
"Cháu gạt người...!"
Làm sao có thể?!
Cái tuổi này của cậu, mới học tiểu học!
Tri thức trường cấp 3 thâm ảo như vậy, nó hiểu sao?
Mà đã chuẩn bị bài xong sao?
Lật trời như thế?!
Cung Kiệt hít sâu một hơi khí lạnh, cảm giác khó có thể tin.
Hữu Hữu khinh bỉ nói: "Những đề mục này đều rất đơn giản, cháu đọc qua sách liền biết! Về phần khoa văn, cháu không hứng thú, dù sao đều là học bằng cách nhớ này nọ, cũng không hứng thú chuẩn bị bài."
Cung Kiệt: "..."
Khó trách đứa nhỏ này tình thương cao đến đáng sợ, thì ra thời gian dư thừa, đều tiêu vào nghiên cứu tâm lý học.
Quá kinh khủng...
Lúc chị sinh nó, có phải biến dị không, mới ra thiên tài kinh thế hãi tục như thế...
"Cháu đoán, cậu hẳn là không có nói qua yêu đương, cũng không động vào phụ nữ, cho nên gây nên cảm thấy khó hiểu về mẹ. Kỳ thật, phụ nữ, Đều so sánh với sinh vật cảm tính, mà phần lớn đều khuyết thiếu cảm giác an toàn! Bởi vậy, đối cho gia đình là rất coi trọng, có lẽ đàn ông không thể lý giải. kỳ thật cháu hiểu mẹ! Mẹ đã so sánh với người trong gia đình, ở trong mắt của mẹ, phụ nữ độc lập, cũng nên lấy gia đình làm trọng. Cho nên, mẹ vì bảo vệ gia đình, cho dù nỗ lực hết thảy, cũng sẽ không tiếc."
Tiếng Hữu Hữu bỗng nhiên dừng lại, rất là ghét bỏ lườm Cung Kiệt một chút, không nhịn được nói: "Được rồi! Nói với cậu, cậu cũng nghe không rõ! Cậu lại không hiểu phụ nữ."
"Nói như cháu thật sự rất hiểu." Cung Kiệt không phục nói.
"Từ nhỏ cháu và mẹ sống nương tựa lẫn nhau, là người hiểu mẹ nhất, không ai qua được cháu. Chẳng lẽ, như vậy cháu không có quyền lên tiếng?"
Cung Kiệt nghẹn lời.
"Đàn gảy tai trâu, cậu lớn tuổi như vậy, đến một phụ nữ cũng không có, nói với cậu, cậu sẽ không hiểu được!"
Hữu Hữu đùa cợt nói.
...