...
Ông nội anh tuổi đã già, cũng không sống được mấy ngày nữa.
Tuổi lớn rồi, dã tâm cũng không nhỏ.
Trước khi lâm chung, ông chỉ muốn hoàn thành một tâm nguyện.
Thực chất là tâm nguyện của Mộ Khuynh Thành.
Mộ Thịnh đối với Mộ Khuynh Thành đã không còn là tình cảm cha con đơn thuần nữa.
Ông thậm chí còn muốn cưới Mộ Khuynh Thành làm vợ, chỉ là trong lòng Mộ Khuynh Thành đã có người khác.
Nhưng mà từ trước tới nay Mộ Thịnh nắm trong tay quyền thế không nhỏ, sao có thể chịu được trong lòng người mình yêu có người khác?
Bởi vậy, từng có một lần muốn cưỡng ép Mộ Khuynh Thành đi vào khuôn khổ.
Mộ Khuynh Thành tuy là ca sĩ nhưng tính tình cũng hết sức trinh liệt, sao có thể bằng lòng với ông?
Sau cùng, Mộ Khuynh Thành không chịu nổi tính cách chiếm hữu đến mức thành bệnh của ông, mang theo bụng bầu trốn đi.
Nhà họ Mộ phái ra không ít người, điên cuồng tìm kiếm, chỉ hận không thể lật hết đất trời, bắt Mộ Khuynh Thành trở về.
Nhưng mà lúc tìm thấy Mộ Khuynh Thành, cũng đã là một cỗ thi thể lạnh băng.
Trận tai nạn xe này nhắc tới cũng nực cười.
Nếu không phải vì Mộ Khuynh Thành tránh né người do nhà họ Mộ phái ra, sao có thể xảy ra tai nạn xe?
Trong lòng Mộ Thịnh vừa tự trách vừa áy náy, tim như bị đao cắt, từ đấy bệnh không dậy nổi, nằm trên giường cả một thời gian dài.
Sau cùng, tâm nguyện này rơi trên người Mộ Uyển Nhu.
Ông không lấy được Mộ Khuynh Thành, để cho con gái Mộ Khuynh Thành bước vào nhà họ Mộ, ít nhất cũng coi như là đạt được ước nguyện.
Vì bộ dạng mê luyến này của Mộ Thịnh, Mộ Nhã Triết mới không dẫn Vân Thi Thi về nhà họ Mộ.
Bởi vì anh không dám tưởng tượng, nếu Mộ Thịnh nhìn thấy Vân Thi Thi không khác mấy so với Mộ Khuynh Thành, rốt cuộc sẽ làm ra những chuyện gì.
Còn nữa, trong dòng họ tranh đấu gay gắt không ngừng, anh đi được tới hôm nay đã phải cẩn thận từng bước.
Cho nên, anh một mực muốn quét sạch những kẻ phản nghịch.
Trước lúc đó, anh không thể để cho Vân Thi Thi bước vào nơi này nửa bước.
Mộ Thịnh trầm mặc thật lâu, đang muốn nói gì đó lại nghe Mộ Nhã Triết lên tiếng: "Ông nội, ông kiên quyết muốn cháu cưới người phụ nữ này?"
Mộ Uyển Nhu cắn cắn môi, hai tay nhẹ nhàng khoác lên vai Mộ Thịnh.
Mộ Thịnh nâng mắt, hai tay để trên mu bàn tay cô, nhìn Mộ Nhã Triết nói: "Ông nội không phải đã nhường một bước rồi hả? Nếu cháu thích người khác thì cưới về làm vợ bé, nhưng Mộ Uyển Nhu phải là vợ lớn. Về điểm này, cháu không thể làm khác."
"Nếu ông nội đều đã nói như vậy rồi..."
Mộ Nhã Triết bỗng nhiên mở miệng nói: "Cháu liền theo ý ông nội!"
Lời này của anh khiến cho Mộ Thịnh kinh ngạc một hồi lâu.
Ông vốn cho là đứa cháu này sẽ chống đối ông tới cùng, không nghĩ tới anh sẽ đồng ý nhanh như vậy.
Lúc trước còn phản kháng kịch liệt như thế.
Hiện giờ...
Mộ Thịnh cảm thấy có chút khác thường!
Mộ Uyển Nhu cũng sửng sốt, không nghĩ tới Mộ Nhã Triết lại đồng ý cưới cô ta!
Mộ Nhã Triết không nhìn bọn họ, chỉ lấy ra hộp thuốc lá, đốt điếu thuốc, tiện thể nói: "Nếu là ý của ông nội, cháu cũng không muốn tranh cãi nhiều. Huống hồ, ông đã lớn tuổi, tâm nguyện duy nhất là muốn cháu thực hiện hôn ước mà ông đã định. Ông nội thích cô ta, cháu sẽ cưới!"
Mộ Thịnh và Mộ Uyển Nhu đều vô cùng mơ hồ.
Nhất là Mộ Uyển Nhu, vẻ mặt có chút khiến người khác bật cười.
Mộ Thịnh là người đầu tiên kịp phản ứng: "Cháu... Cháu thật sự đồng ý cưới Uyển Nhu?"
...