...
Cuối cùng, trải qua ‘Nghiên cứu’ kịch liệt của ba cha con (thiếu chút nữa đánh nhau), cuối cùng quyết định bộ áo cưới cổ chữ V và kiểu đuôi cá, mặc trong hôn lễ cùng ngày.
Còn lại mười bộ áo cưới, có thể dùng để chụp hình cưới, lưu làm kỷ niệm.
Hữu Hữu mãnh liệt yêu cầu chụp hình cưới áo cưới kiểu đuôi cá.
Mộ Nhã Triết vốn hi vọng mặc trong ngày hôn lễ.
Nhưng Hữu Hữu mãnh liệt yêu cầu muốn mẹ xinh đẹp trong ảnh, đến lúc đó cậu sẽ lấy hết cho vào album ảnh.
Mộ Nhã Triết nói, ngày kết hôn cũng sẽ có nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp trong hôn lễ, sẽ chụp cả quá trình.
Lúc này Hữu Hữu mới đồng ý thỏa hiệp một bước.
Mặc thử hơn mười bộ áo cưới, Vân Thi Thi đều sắp cảm thấy trên dưới toàn thân muốn rời ra từng mảnh.
Thực!
Sự!
Cực kỳ!
Mệt!
Sau khi mặc thử áo cưới xong, đã là tối muộn.
Bốn người tùy tiện dùng bữa tối, trong lúc đó nhận được điện thoại bệnh viện gọi đến, Cung Kiệt gọi điện thoại tới nói, Vân Nghiệp Trình đã tỉnh táo lại, Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi liếc nhau một cái, vội vàng đi đến bệnh viện.
Lúc đến bệnh viện, bốn người mới tiến vào thang máy, đúng lúc có người đẩy giường phẫu thuật vào.
Vân Thi Thi nhìn thoáng qua, rõ ràng trông thấy gương mặt bị bỏng quá nặng, vô cùng thê thảm, ngực đập nhanh hơn.
Lục Cảnh Điềm - -?
Mấy y tá cũng đi đến, rất đúng lúc, là người xoa bóp của Vân Nghiệp Trình ở phòng bệnh.
Trong không khí là một mảnh yên tĩnh.
Trong đó có một y tá đột nhiên thở dài, “Một cô gái tốt như vậy, bị bỏng thành như thế, đúng là đáng sợ! Bác sĩ mổ chính nói, chỉ sợ sau này cô gái đó không có hi vọng gì rồi! Nhưng mà tốt xấu gì cũng coi như an toàn qua khỏi thời kỳ nguy hiểm, có thể sống sót, xem như là mạng lớn rồi!”
“Diện tích bị bỏng trên người lớn như vậy, còn chưa biết sau này có thể nguy hiểm gì không. Rất nhiều bộ phận bị tổn hại, sau khi khôi phục, còn đối mặt với quá trình hồi phục! Thật là đáng thương, nghe nói đêm qua, mẹ cô ấy lao lực quá độ, bị tắc nghẽn cơ tim, đưa vào phòng cấp cứu, bây giờ còn đang ở trong phòng bệnh.”
“Con gái mình rơi vào kiếp nạn như vậy, chắc chắn vô cùng suy sụp.”
“Có lẽ khó mà nói chuyện được nữa! Chuyện này cũng không chắc chắn, còn phải xem khôi phục như thế nào. Tiến hành phẫu thuật rất thành công, chỉ là mặt bị bỏng thành như vậy, đúng là đáng sợ! Còn sống sót, sẽ gặp ác mộng cả đời!”
“Đúng vậy. Đổi lại là tôi, chẳng bằng tình nguyện chết đi, nếu tôi tỉnh lại, thấy mặt mình bị bỏng thành bộ dạng này, khéo có khả năng điên mất.”
Y tá trưởng ở bên cạnh trừng mắt liếc nhìn y tá không biết giữ mồm giữ miệng, khiển trách, “Biết thân phận mình đi, thận trọng từ nói đến việc làm, những chuyện không nên nói thì đừng có nói.”
Y tá xấu hổ ‘Dạ’ một tiếng, trong lòng yên lặng oán thầm: Vốn là thật mà! Chuyện này chẳng lẽ không phải sự thật sao?
Một người phụ nữ, không thể ăn mặc xinh đẹp, không thể trang điểm tinh xảo, mỗi ngày soi gương, giống như nhìn thấy mặt quỷ, bị hủy hoại thành ra như vậy, sống có ý nghĩa gì.
Thân thể không trọn vẹn, sẽ phá hủy đi bản năng muốn sống sót.
Không biết người bị thương này tỉnh lạ, còn có dũng khí sống sót hay không.
Đổi lại là cô ta, chắc chắn một lòng muốn chết.
Một người phụ nữ còn sống, thể diện cơ bản đều đã khó có thể theo đuổi, cả đời đều phải đối mặt với khuôn mặt quỷ của mình, đều cảm thấy không rét mà run.
...