...
Ngoại trừ Sở Hà, không có ai làm chỗ dựa cho cậu.
Nhưng mà hôm nay, cậu mới được nếm tư vị người khác bảo vệ, người đàn ông này, ra mặt vì cậu, dạy dỗ người phụ nữ xấu xa bắt nạt cậu.
Trong mắt cậu, người đàn ông này rất xấu, ngạo mạn, máu lạnh, có đôi khi còn cực kỳ hung dữ với cậu, động một tí là nói ra những lời làm cậu sợ hết hồn!
Nhưng mà hóa ra, tư vị có chỗ dựa, lại ấm áp như vậy!
Đôi mắt Tiểu Bảo có chút ươn ướt!
Cậu giơ tay lên, cẩn thận xoa xoa đôi mắt đỏ, thút tha thút thít hít hít mũi.
Cố Cảnh Liên quay đầu, thấy cậu đỏ cả mắt, bộ dạng điềm đạm đáng yêu nhìn anh ta, giống như bị ấm ức rất lớn!
Người đàn ông lại càng tức giận hơn, còn tưởng rằng cậu cảm thấy ấm ức, mối hận trong lòng càng nan giải!
Anh ta quay đầu, lại ra lệnh, “Trên tay không đủ lực sao? Đánh mạnh cho tôi.”
Vệ sĩ vừa nghe, nào dám chậm trễ, lực trên tay càng lúc càng mạnh hơn!
Chỉ một lát, mặt Tống Chính Quốc đã sưng thành đầu heo, mà Tống Ân Nhã cũng không có chỗ nào tốt, mặt mũi bầm dập, muốn khóc cũng không khóc được, bị đánh cho vô cảm rồi.
Giang Khởi Mộng lại càng khóc to hơn, nước mắt giàn giụa, không ngừng dập đầu, trán bị đập sưng lên, bị đập rách cả da. Cố Cảnh Liên cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn bà ta lấy một cái.
Bà ta lại đến bên chân Mộ Lâm Phong, luôn cầu xin mãi, “Nhị gia! Ông nhanh nghĩ biện pháp đi mà! Nếu tiếp tục như vậy, Chính Quốc và Ân Nhã sẽ bị đánh chết mất!”
Từ đầu đến cuối Mộ Lâm Phong nhìn một màn này, vẻ mặt vô cùng lo lắng, trong lòng lại không rét mà run!
Ông ta nhìn Cố Cảnh Liên, một người đàn ông trẻ tuổi như vậy, trái tim lại lạnh lẽo, tàn bạo như thế.
Người ta đồn, Cố Cảnh Liên trẻ tuổi, tâm ngoan thủ lạt, vì đạt được mục đích, cho dù không từ thủ đoạn, cũng không tiếc!
Ông ta từng nghĩ, những lời đồn này chắc là nói phóng đại lên thôi!
Nhưng mà chính mắt chứng kiến, ông ta mới biết người đàn ông này còn tàn nhẫn hơn ông ta tưởng tượng nhiều!
Mộ Lâm Phong đột nhiên cảm thấy sợ nổi da gà, càng kiêng kị Cố Cảnh Liên hơn.
Nhưng mà, cho dù ông ta già rồi, nhưng đầu óc vẫn rất tốt!
Ông ta nhìn ra được, lửa giận của Cố Cảnh Liên, rốt cuộc là hướng tới người nào!
Mục tiêu của anh ta rất chuẩn, chắc là Tống Ân Nhã đắc tội anh ta, thế cho nên anh ta không sợ đắc tội với nhà họ Mộ, cũng phải trừng trị cô ta!
Lúc này, sao ông ta có thể tiến lên ra mặt vì Tống Ân Nhã được chứ?
Nếu ở đầu ngọn gió đắc tội với Cố Cảnh Liên, lửa giận lại lan đến đầu Mộ thị, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, nhà họ Mộ cũng không có kết cục tốt!
Mộ Lâm Phong giả vờ không biết mọi chuyện. Ông ta biết rất rõ, lúc này tất nhiên phải giữ vững lập trường, nhỡ đâu ở thời khắc quan trọng như vậy, cắt ngang một bước, rước họa vào thân!
“Khởi Mộng, không phải bà cũng rõ ràng rồi sao, Cố Cảnh Liên là người như thế nào? Cậu ta vì đạt được mục đích, cho đến bây giờ đều không từ thủ đoạn! Không bằng bà hỏi con gái của bà, rốt cuộc đắc tội nhà họ Cố thế nào? Nhanh mà nhận lỗi giải thích đi!”
Giang Khởi Mộng lại càng mờ mịt, khóc ròng nói, “Tôi cũng không biết! Nhà họ Tống và nhà họ Cố, dùng tám gậy tre đánh cũng không tới mà!”
“Vậy sao nhà họ Cố lại vô duyên vô cớ, gây khó dễ cho nhà các người?”
Giang Khởi Mộng chẳng quan tâm nhiều như vậy, cầu xin mãi, “Nhị gia, bây giờ không phải lúc nói những chuyện này! Ông nhanh đi cầu xin cậu Cố đi, nếu không, Ân Nhã nhất định sẽ bị đánh chết! Nói thế nào, Ân Nhã cũng là cháu dâu của ông! Nhìn thấy tình hình như vậy, ông cũng phải giúp đỡ một chút chứ?”
...