...
“Năm đó chất độc kia đã xâm nhập trái tim tớ, sau khi tớ sinh con, liền lâm vào ngủ say, một giấc ngủ đã là hai năm, nên tớ mới vừa tỉnh lại không lâu, ràng buộc lớn nhất ở Đế Đô với tớ chính là Tiểu Dịch Dịch của tớ rồi.”
Ba năm trước khi Hạ Tịch Quán về tới Lan Lâu Cổ Quốc, mẹ cô Lâm Thủy Dao và tứ đại tông sư cùng nhau hội chẩn, lúc đó còn có cách cứu vãn, chính là bỏ đi đứa bé trong bụng cô, toàn lực thi châm cứu cô, bỏ con giữ mẹ.
Song, cô không đồng ý, cô kiên trì lưu lại con.
Mẹ cuối cùng tuyển trạch chống đỡ cô, nhưng trơ mắt nhìn chất độc xâm nhập vào trái tim cô, sau khi sinh, cô toàn thân suy kiệt, trực tiếp lâm vào ngủ say.
Hai năm sau đó mẹ một mực cứu trị cô, trước đó không lâu cô mới vừa tỉnh.
Tim Diệp Linh thắt chặt, năm đó Hạ Hi e0) Quán trúng chất độc hóa lão chuyên khắc máu bắt tử, cũng là bởi vì nguyên nhân này, cô chỉ có lựa chọn bỏ lại Lục Hàn Đình.
Sau đó Hạ Tịch Quán trở về Lan Lâu Cổ Quốc, chuyện về sau bọn họ cũng không biết, hiện tại Hạ Tịch Quán cũng không nhiều lời, nhưng trong những câu nói ngắn gọn kia, Diệp Linh cũng có thể nghe ra tình trạng lúc đó nguy hiểm đến mức nào, không có ai biết Hạ Tịch Quán và con đã sống sót thé nào trong hoàn cảnh chật vật như vậy.
Nếu như không có Lâm Thủy Dao, Hạ Tịch Quán sinh hạ con xong sẽ bởi vì trái tim suy kiệt mà chết.
Lúc cận kề cái chết kia, người Hạ Tịch Quán cuối cùng nghĩ tới là ai, vẫn là… Lục Hàn Đình.
Cô sợ sau khi cô chết, anh ở trong năm tháng cô độc sống quãng đời còn lại, nên cô Dịch Dịch thay thế cô đi bầu bạn với anh.
Diệp Linh nhanh chóng vươn tay ôm lấy Hạ Tịch Quán, cô hiểu rắt rõ cô bạn thân này, cô ngậm đắng nuốt cay cũng chưa bao giờ sẽ nói với người khác, chỉ lẳng lặng gánh chịu rồi giải quyết.
“Quán Quán, ôm một cái nào, tớ biết cậu khổ cực rồi,” Diệp Linh thân mật cà cà lên khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán cong đôi môi đỏ mọng: “Linh Linh, kỳ thực tớ đã rất may mắn, hai năm đó mẹ đã thanh trừ sạch chất độc trong người Lan Lâu Cổ Quốc, Dịch Dịch lại được Lục Hàn Đình giáo dục tốt, tớ cảm thấy rất thỏa mãn.
Cái gì?
Bì Bì?
Tinh Tinh?
Diệp Linh nhanh chóng buông lỏng Hạ Tịch Quán ra, cô há to miệng: “Quán… Quán Quán, cậu… cậu đến tột cùng sinh máy đứa thế?”
Trên khuôn mặt tuyệt lệ của Hạ Tịch Quán nhanh chóng dâng lên vẻ mềm mại: “Năm đó chắc là tháng còn nhỏ, bác sĩ kia chỉ thấy được hai cuống rốn, kỳ thực không bào thai, mà là ba bào thai, tớ sinh hạ ba cục cưng đó.”
Dịch Dịch đơn độc một cuống rốn, Bì Bì và phượng thai, nên Hạ Tịch Quán sinh hai đứa con trai, một đứa con gái.
Cái gì!
Diệp Linh trợn to hai mắt, ba… ba bào thai?
Con cả Lục Thần Dịch gen cường đại đến biến thái như thế, vậy hai bé cưng còn lại sao có thể kém cạnh?
Diệp Linh cũng đần người, vừa rồi cô làm cái gì thế kia, cô còn an ủi Hạ Tịch Quán đó, không đúng, người cần được an ủi là cô mới phải!
Hoài nghỉ nhân sinh quá đi mất!
Diệp Linh mắt một lúc lâu mới ổn định được chính mình: “Quán Quán, Lục tiểu thái tử vẫn được Lục gia bảo vệ gió thổi không lọt, muốn gặp được thằng bé có chút khó, chúng ta cần nghĩ cách.”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Lần này tớ về Đề Đô chính là gặp Dịch Dịch, không vội.”
“Quán Quán, vậy Bì Bì và Tinh Tỉnh đâu, sao cậu không dẫn máy bé đi theo? Mẹ nuôi tớ đây có ba cục cưng, kích động chết đi được.” Diệp Linh kích động xoa tay, không được, ngày mai cô phải đi chuẩn bị quà gặp mặt.
“Bì Bì và Tinh Tinh cũng muốn đi cùng, nhưng lần này tớ có nhiệm vụ, thăm Dịch Dịch xong, tớ sẽ lập tức đến Hoa Tây Châu, này mục tiêu chính của Hạ Tịch Quán là Hoa Tây Châu, cô không phải đi chơi.
Nhưng Hạ Tịch Quán có chút bận tâm, Bì Bì tiểu quỷ tinh nghịch đó sợ rằng sẽ nghĩ mọi cách để ra ngoài, lúc gần đi cô cũng đã căn dặn cậu Tô Hi của nó trông kỹ, hy vọng có thể coi chừng.
Hạ Tịch Quán cùng Diệp Linh hàn huyên tới đêm khuya, hai người ngủ thẳng giấc rồi tỉnh, hôm nay Diệp Linh có một buổi photoshoot ở hội sở Đế Hoàng, Hạ Tịch Quán liền đi theo.
...