Chương 479: Lấy độc trị độc, lấy máu làm thuốc


...

Hai lần thử độc của cô đều thất bại, cơ thể đã trúng độc hoa, bây giờ cô tiến hành lần thứ ba thử độc, hai loại độc tính trong nháy mắt lan đến toàn thân Số, khuôn mặt nhỏ bỗng chốc lui đi hết thảy đỏ ửng, trở nên tái nhọt, hai chân cô mềm nhữn, trực tiếp ngã xuống trên thảm”

Trán túa ra mò hôi lạnh đầm đìa, tầm nhìn cũng bắt đầu mơ hồ, ngón tay Hạ Tịch Quán run rẩy vươn đến, nhanh chóng mở ra quyển y điển mẹ lưu lại, lật đến trang cuối cùng”

Trang cuối cùng viết dòng chữ, lấy độc trị độc, lầy máu làm thuốc”

Đổi thành bình thường, nếu như cô tiến hành lần thứ ba thử độc, đừng nói cứu Lục tiên sinh, chính cô sẽ chết bắt đắc kỳ tử, nhưng một trang cuối của quyền y điển này đã để lại châm pháp thượng cổ vô cùng bí ẳn, đó chính là lấy kim phong bé tâm mạch của mình, rồi lại lầy một giọt máu đầu tim đi cứu người”

Loại cắm thuật lấy mạng đổi mạng này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, cô và Lục Tử Tiễn đều nghe thấy, nhưng không biết làm sao thực thi, không nghĩ tới quyền y điển mẹ lưu lại lại có y thuật nghịch thiên như Vậy”

Hạ Tịch Quán cầm lấy kim khâu đâm vào huyệt đạo của mình, tạm thời bảo vệ tâm mạch bản thân không ngừng”

Lúc này bên ngoài truyền đến giọng trầm thấp từ tính của Lục Hàn Đình, anh đang gọi cô: “Quán Quánccc Quán Quán!!

Hạ Tịch Quán nhanh chóng cắt kim khâu và y điển, cô nhìn gương, trong gương sắc mặt cô tái nhợt như giấy nến, cô lấy ra son môi, bôi một lớp thật mỏng, lại đánh chút má hồng, như vậy thì trông cô mới có chút khí huyết”

Hạ Tịch Quán đi ra ngoài, liếc mắt liền thấy được Lục Hàn Đình”

Lục Hàn Đình vừa trở về, không nhìn thấy cô, dáng người cao ngất của anh qua lại nơi hành lang, dáo dác nhìn quanh, anh đang tìm cô”

Không biết anh đi đâu, có lẽ lúc về chạy rất gấp, Hạ Tịch Quán thấy được trên chân anh, giày đã mất một chiếc, thế nhưng anh hồn nhiên không biết”

Quán Quánccc Quán Quánccc Anh một tiếng rồi một tiếng gọi tên cô”

Viền mắt trắng nõn của Hạ Tịch Quán đỏ lên, nếu như cô không còn nữa, anh sẽ giống như bây giờ đi khắp thế giới tìm cô! Nếu như tìm không được cô, anh sẽ hệt như phát điênccc Sẽ không”

Cô vĩnh viễn sẽ không bỏ anh lại, bởi vì người bị bỏ kia chính là người thống khổ nhát”

Lục tiên sinh của cô đã từng bị mẹ mình bỏ rơi một lần, cô làm sao cam lòng bỏ rơi anh lần nữa?

Cô chỉ có thể lựa chọn bản thân bị bỏ lại”

Hạ Tịch Quán nhìn anh, mềm yếu cong môi: “Lục tiên sinh, anh đang gọi em sao, em ở đây.!

Nghe được thanh âm cô, thân hình cao lớn của Lục Hàn Đình cứng đờ, anh nhanh chóng xoay người, nhắc đôi chân dài mạnh mẽ bước qua đây, một tay kéo cô tới trong ngực mình, giọng anh khàn khàn phủ bên vành tai cô: “Quán Quán, em đi đâu, anh còn tưởng rằng em đã đi.!

Hạ Tịch Quán vươn tay bàn tay nhỏ vỗ vỗ lưng anh, giống như dỗ đứa bé: “Lục tiên sinh, em không đi, vừa rồi anh đi đâu thế?!

Lục Hàn Đình buông cô ra, đưa thứ vẫn luôn giấu trong áo tới trước mặt cô: “Quán Quán, em nhìn này.!

Hạ Tịch Quán cúi đầu, thì ra trong vạt áo anh vẫn đang giấu đồ, hiện tại anh dùng hai bàn tay to thận trọng nâng vật kia ra, đưa tới trước mắt của cô, trong mí mắt anh tuấn nhuộm ý thăm dò cùng lấy lòng: “Quán Quán, em xem, không phải em vẫn muốn có một ổ chim sao, trong ổ chim này có quả trứng, chúng ta cùng nhau ấp trứng nở ra chim nhỏ nhé.!

Trong tay anh là một ổ chim, thì ra vừa rồi anh ra ngoài là leo cây hái ổ chim cho cô”

Hạ Tịch Quán cảm thấy trong lòng như gió biển thét gào, rất đau rất đau, như là có người dày vò trái tim cô, loại đau nhức dầm dề máu tươi kia quả thực không ai có thể chịu được”

...