Chương 2456


...

Tuyết Nương hiện tại vô cùng thê thảm, chị ấy đã bị dùng hình rồi, toàn thân đều là máu, hai tay hai chân mềm oặt, đã bị cắt đứt, hai tên thủ hạ kéo chị ấy đến, kéo ra một đường máu.

Trong tròng mắt Hà Băng nhanh chóng tràn ra ý lạnh rợn người, cô nhìn Bò Cạp: “Mày làm cái gì với Tuyết Nương?”

“Tao chỉ muôn biêt Đại Sơn rôt cuộc là ai, sao tao tra kiểu gì cũng không được, nên tao mời Tuyết Nương tới, cũng may tao chị ấyi mắt ở hành cung, bằng không ả Tuyết Nương này đã bị người Đại Sơn đón đi, đều nói mấy con điếm vô tình, không nghĩ tới Tuyết Nương này còn trung trinh quá đấy, dù tao có tra tấn thế nào, ả cũng không chịu khai Đại Sơn ra.”

Tuyết Nương co quắp trên mặt đất, tứ chỉ đều đã bị phế đi, chị ấy thống hận nhìn chằm chằm Bò Cạp: “Tên của Đại Sơn, mày không xứng biết!”

“Con điểm này!” Hai tên thủ hạ lại muốn đánh Tuyết Nương.

Bò Cạp lại vươn tay ngăn lại, gã đi tới trước mặt Tuyêt Nương, ngôi chôm hồm xuống, trong tay nhiều hơn một thanh dao nhọn, gã như có như không quét lưỡi dao sắc bén trên mặt Tuyết Nương: “Tuyết Nương, tao cho mày một cơ hội cuối cùng, mày có nói không? Nếu mày không nói, tao sẽ khắc chữ gái điếm trên mặt mày, để mày đời đời kiếp kiếp đều làm đĩ.”

Tuyết Nương cười nhạt một tiếng, máu nhỏ xuống quần áo, nhưng chị ấy chẳng chút nào sợ hãi: “Rắm! Mày tưởng tao sợ?”

Nếu không phải Bò Cạp tránh kịp, nước bọt của Tuyết Nương đã phun tới trên mặt gã rồi.

Sắc mặt Bò Cạp âm u: “Thực sự là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.”

Gã đâm thẳng dao vào mặt Tuyết Nương.

Tuyết Nương không hề nháy mắt, cừu hận đăm đăm nhìn gã.

Bò Cạp đột nhiên dừng động tác, gã cười quỷ dị, vứt dao xuống: “Tuyết Nương, tao biết mày không sợ chết, vậy không bằng cho đổi một cách chết khác cho mày, chỗ tao có mười mấy anh em, tao hiện tại bảo bọn nó xếp hàng cưỡng hiếp mày, mãi đến khi giết chết mày.”

Tuyết Nương giật mình, sắc mặt trắng bệch, chị ấy run rẩy cắn răng mắng: “Mày là thằng súc sinhl”

Bò Cạp nhìn hai tên thủ hạ liêc mắt: “Á phụ nữ này giao cho chúng mày.”

“Cảm ơn anh Bò Cạp.”

Hai tên thủ hạ đi lên trước, cởi quần áo Tuyết Nương.

“Cút ngay!” Hai tay hai chân của Tuyết Nương đã bị chặt đứt, không thể di chuyển, nên chị ấy cắn một tên thủ hạ.

“Con điềm!”

Tên thủ hạ kia giơ tay lên liền tát cho Tuyết Nương Nhất một bạt tai.

Tuyết Nương vô lực ngã trên mặt đắt, trong miệng hộc ra một ngụm máu tươi, con ngươi của chị ấy bắt đầu tan rả, ngã vào trong máu tươi phải chịu lăng nhục chị ấy câu môi, thống khổ tang thương như vậy.

Bò Cạp cười lạnh nhìn về phía Tuyết Nương, hết thảy người phản bội gã đều nhận kết cục này.

Lúc này bên cạnh thân kéo tới một cơn gió mạnh, Bò Cạp nghiêng mắt nhìn, Hà Băng từ trên giường bắn người lên, xòe năm ngón tay tập kích hướng gã.

Bò Cạp nghiêng người tránh một cái.

Hà Băng thu tay lại, tập kích tới hai tên thủ hạ kia.

Cô nhắc chân đạp vào đũng quần một tênthủ hạ, một tay khác nhanh như cắt vậy đánh úp về phía gáy tên còn lại.

Hai tên thủ hạ nhanh chóng ngã xuông.

Một loạt động tác này của Hà Băng mây bay nước chảy, nhanh chuẩn ngoan.

Bò Cạp rút súng bên hông ra, họng súng đen ngòm nhắm ngay đùi phải Hà Băng, đoàng một tiếng.

Viên đạn găm thẳng vào chân phải của Hà Băng, cô liền quỳ một gối xuống.

...