Chương 890: Người Đàn Ông Cắm Sừng Bồ Kia Kìa


...

Lúc này cửa sau xe được mở, bên trong có một người đi ra.

Lệ Quân Mặc và Lục Hàn Đình nhìn người kia, là một người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi, dáng người cao lớn, ông ta có một đôi mắt màu lam, cả người nhìn quỷ dị lại tà ác.

“Bồ.” Lúc này bên tai truyền đến tiếng gọi lớn nhiệt tình lại thân mật, chỉ thấy Lệ Yên Nhiên giống như chú chim nhỏ vui sướng chạy tới, nhào vào trong lòng người đàn ông kia.

Lục Hàn Đình: “…”

Bồ vợ Lệ Quân Mặc: “…”

Thượng Quan Đằng đưa ôm lấy Lệ Yên Nhiên, còn thương yêu xoa xoa đầu cô ta: “Yên Nhiên, con đã lớn như vậy rồi, sau này có bố ở đây, không ai có thể bắt nạt con.”

Lệ Yên Nhiên không hề có một chút xa lạ lạnh nhạt nào, cô ta ôm cánh tay Thượng Quan Đằng làm nũng: “Bó, sao bố lại bỏ Yên Nhiên ở đây lâu như vậy, con nhớ bố muốn chết.”

Lục Hàn Đình liếc Lệ Quân Mặc đứng bên cạnh: “Bố vợ đại nhân, thì ra đó chính là bố ruột Lệ Yên Nhiên, cũng chính là người đàn ông cắm sừng bố đấy.”

Lệ Quân Mặc không nói gì, vì Thượng Quan Đằng đang ôm Lệ Yên Nhiên lại nhìn về phía ông.

Thượng Quan Đằng nhìn ông, sau đó lộ ra tia nghiền ngẫm mà nguy hiểm mỉm cười.

Lệ Yên Nhiên đã có bố mới rồi, dĩ nhiên không cần phải nịnh bợ Lệ Quân Mặc nữa, cô ta kiêu ngạo rúc vào trong lòng bố mới Thượng Quan Đẳng, sau đó nhìn về phía Lục Hàn Đình cười nói: “Anh Hàn Đình, em chờ anh gọi đấy nha.”

Thượng Quan Đằng mang theo Lệ Yên Nhiên và Dạ lão lên xe, hàng loạt chiếc xe xa hoa phóng đi.

Nhìn bóng xe ngạo mạn lại phách lối, Lục Hàn Đình nhướng mày kiếm anh khí: “Bố vợ đại nhân, mấy năm nay bố có lưu lại phong lưu gì ở bên ngoài không vậy? Ban nãy ánh mắt người kia nhìn bố như là nhìn tình địch vậy, như thể bố lén ngủ với vợ người ta ấy.”

Lệ Quân Mặc muốn đá Lục Hàn Đình một cước, ông thì lưu phong lưu khỉ gì chứ, cả đời ông chỉ mới ngủ với một người phụ nữ, hơn nữa còn chỉ ngủ đúng một lần.

Lúc này bên tai chậm rãi truyền đến một giọng nói thâm trầm mà từ tính: “Quân Mặc, A Đình nói không sai đâu, Thượng Quan Đằng xem cậu là tình địch, bởi vì cậu ngủ với vị hôn thê của người khác.”

Cái gì?

Lục Hàn Đình biểu thị chính mình vừa rồi chỉ là nói bậy, hiện tại anh nhìn Lệ Quân Mặc ánh mắt có hơi một lời khó nói hết rồi, thân con rễ mà biết chuyện phong lưu của bố vợ đại nhân, khó xử quá đi mắt.

Có thể khiến anh anh mắt trí nhớ đi có được không!

Lệ Quân Mặc ngẳắng đầu, chỉ thấy một chiếc xe ngừng lại, Lục Tư Tước tới.

Lệ Quân Mặc nhíu mày: “Tôi không biết người kia, càng không quen vị hôn thê của người kia.”

Lục Tư Tước chậm rãi nhéch lên môi mỏng: “Đó là quân vương Hoa Tây Châu – Thượng Quan Đằng, Lệ Yên Nhiên là con gái ruột của anh ta và Dạ Huỳnh, nói cách khác Lệ Yên Nhiên hiện tại lắc mình biến thành trưởng công chúa điện hạ, vị hôn thê trước kia của Thượng Quan Đằng cậu có quen, cô ấy chính là mẹ của Hạ Tịch Quán – Lâm Thủy Dao.”

Lần này Lệ Quân Mặc và Lục Hàn Đình đột nhiên đổi sắc mặt.

Lục Tư Tước đút hai tay vào túi áo khoác, buồn cười nhìn đôi bố vợ con rễ phía trước: “Lác cả mắt nhỉ? Không ngờ tới vị hôn phu trước của Lâm Thủy Dao địa vị lớn như vậy, trực tiếp nghiền ép hai người, thử nghĩ đi, Lâm Thủy Dao người ta ngay cả cái ghế vương hậu cũng không ngồi, mà chọn một người phàm lăn giường sinh con gái, nếu hai người là Thượng Quan Đẳng, có thể không tức sao?”

...