Chương 615: Tôi không thích em


...

Lúc xế chiều, Lục Hàn Đình nhận được tin nhắn từ Lệ Yên Nhiên: “Anh Hàn Đình, hôm nay anh có bận không, có thể tới đón em tan học không ạ?”

Lục Hàn Đình vứt di động xuống bàn làm việc, qua vài giây, anh lại nhặt di động lên, đáp “Được.”

Lục Hàn Đình cầm chìa khóa xe, trực tiếp lái đến Đại học T.

Chiếc Rolls-Royce Phantom dừng sát ở rồi ven đường, Lục Hàn Đình không xuống xe, anh từ từ trượt cửa sổ xe xuống, đôi mắt thâm thúy xuyên qua lớp kính chiếu hậu, thờ ơ nhìn lướt về Đại học A phía sau.

Bây giò đang là lúc tan học, sinh viên Đại học A lục tục đi ra.

Lục Hàn Đình thấy được đám Phạm Điềm, nhưng bên cạnh Phạm Điềm không có Hạ Tịch Quán.

Phạm Điềm và mấy cô gái khác đi tới, vừa đi vừa nói, “Điềm Điềm, sao hôm nay không thấy Quán Quán?”

“Quán Quán bị bệnh rồi, cậu ấy xin nghỉ.”

“Cái gì, Quán Quán bị bệnh?”

“Đúng vậy, Quán Quán sốt cao 42 độ, nghe nói bây giờ còn đang hôn mê, tớ đang muốn đến nhà Hạ gia thăm Quán Quán, các cậu có muốn đi cùng tớ không?”

“Đương nhiên là muốn! Quán Quán sao ngay giờ phút quan trọng này lại bị bệnh, hai ngày sau viện khoa học sẽ qua đây tuyển chọn nhân tài, Quán Quán không phải vẫn muốn vào viện khoa học sao, đã nỗ lực lâu như vậy, Quán Quán vậy mà lại đột nhiên ngã bệnh.”

“Các cậu nói xem có phải hôm qua Quán Quán ở Đề Bar bị kinh sợ rồi không? Tối qua Lục thiếu đánh nhau với Từ thiếu, tớ bây giờ nghĩ lại còn thấy sợ, lúc đó Lục thiếu còn đây Quán Quán!”

Đám con gái đi xa, bàn tay to của Lục Hàn Đình hơi siết vô lăng, cô bị bệnh rồi sao, phát sốt 42 độ?

Tối hôm qua ở Đề Bar, anh thát thủ đẩy cô một cái, lúc đó anh quá tức giận, không khống chế được chính mình.

Lúc này cửa xe kế bên người lái được mở ra, Lệ Yên Nhiên đi vào ngồi: “Anh Hàn Đình, anh chờ có lâu không ạ?”

“Không lâu, tôi đưa em về nhà.”

“Anh Hàn Đình, chúng ta cùng đi ăn bữa cơm nha.”

“Lát nữa tôi có họp, hôm nay không rảnh.”

Lệ Yên Nhiên nhìn người đàn ông bên người, ngũ quan sắc bén lạnh lùng kia, cả người anh như phủ một tầng sương lạnh, nhìn ra được tâm tình của anh không tốt lắm.

“Anh Hàn Đình, chuyện hôm qua anh nói với em ấy, chuyện đính hôn là thật sao, anh không nói đùa đấy chứ?”

Lục Hàn Đình nhấp môi mỏng, trầm giọng nói: “Hiện tại Đế Đô đều đang đồn đám hỏi giữa hai nhà Lục Lệ, Yên Nhiên, tôi nói đính hôn là thật, tôi cũng có thể cưới em, nhưng, tôi không thích em, chúng ta chỉ là đám hỏi, tôi chỉ là cần một Lục phu nhân.”

Anh nói cái gì?

Lệ Yên Nhiên cứng đờ, anh nói, anh không thích cô ta…

Lệ Yên Nhiên đã sớm biết người đàn ông này lạnh lùng bạc tình, nhưng mặt cô ta vẫn trắng nhọt, đính hôn ngọt ngào hóa thành mơ hồ khó chịu cùng khuất nhục.

“Yên Nhiên, em là thủ phủ thiên kim, có rất nhiều sự lựa chọn, không cần thiết phải vì tôi mà bạc đãi bản thân mình, em tốt nhất nên suy tính một chút đi!”

“Không cần suy tính, em đã quyết định rồi. Anh Hàn Đình, chúng ta đính hôn đi! Cành nhanh càng tốt!” Lệ Yên Nhiên nói thẳng.

Lục Hàn Đình trầm ngâm trong chốc lát, từ khi Hạ Tịch Quán xuất hiện trong cuộc sống của anh, đã khuấy đảo cuộc sống của anh đến long trời lở đất, cô ảnh hưởng trực tiếp đến tâm tình của anh, làm cho anh điên cuồng, không khống chế được, anh rất ghét bản thân như vậy.

Anh muốn để cho mình bình tĩnh trở lại, trở lại quỹ đạo bình thường, quay về con người trước kia của mình, trước khi cô đến, đám hỏi giữa hai nhà Lục Lệ cũng đã trong kế hoạch.

Cứ như vậy đi, quên đi cô.

Lục Hàn Đình gật đầu: “Ừ.”

...