Chương 1488


...

Lục Tư Tước dập tắt mầu thuốc lá trên tay, sau đó nhắc chân dài đi tới, ông đóng lại cửa sân thượng.

Trong phòng, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Rất nhanh, bước chân ông vững vàng đi tới, mang theo ý tứ xâm lược mãnh liệt.

Liễu Anh Lạc lui về phía sau: “Lục Tư Tước, chờ… chờ một chút…”

Bà đã bằng lòng làm Lục phu nhân của ông rồi, tuy là ông không có nói rõ, nhưng bà biết cửa ải này nhất định phải qua.

Con người ham muốn cao này.

Nhưng động tác ông quá trực tiếp, bà rất khẩn trương.

Lưng Liễu Anh Lạc đụng đến cạnh bàn, đột nhiên trong tầm mắt tối sầm, Lục Tư Tước cúi người hôn lên môi bà.

ƯmI Ông hôn cường thê bá đạo, như cuông phong mưa xôi tập kích đến, lập tức cướp đi hô hắp của bà.

“Anh không muốn nghe, chỉ muốn… làm.” Thanh âm ông khàn khàn lẫm bằm nói.

*„” Liễu Anh Lạc nhanh chóng đưa tay chống lên lồng ngực ông, không chịu nỏi thế tiến công mãnh liệt như vậy thế.

Lục Tư Tước giữ chặt thắt lưng mềm của bà, ung dung lắc một cái, thân thể của bà bị đầy lên, nằm ở trên bàn.

Lục Tư Tước tự tay, trực tiếp đi vén làn váy của bà.

Liễu Anh Lạc nhanh chóng đè ông xuống: “Đừng.”

“Làm sao vậy?” Lục Tư Tước ghé vào trên người bà, đôi môi mềm hôn mặt bà: “Canh của em chuẩn bị anh đã ăn rồi, không phải nói ngày mai không để anh xuống giường được sao, anh đã chuẩn bị xong rồi.”

Mặt của Liễu Anh Lạc trắng đỏ đan xen, bà không nói gì, chỉ là ngón tay dùng sức kéo lại làn váy của mình, làm cho váy bị nhăn nhúm.

Ông làm bà sợ.

Bắt kể là lúc Lục gia thái tử gia còn trẻ quyền khuynh Đề Đô, hay là đế vương cường đại giới thương nghiệp hiện tại, ông quen thói cường thế, ở trên giường lại càng thêm bá đạo.

Lục Tư Tước chôn đầu trong suối tóc của bà, ngửi mùi thơm trên người bà: “Anh Lạc, em bây giờ còn xấu hỗ giống như thiếu nữ vậy, A Đình của chúng ta đều lớn như vậy, lại để cho anh thấy… dáng vẻ thùy mị của thiếu phụ thế hả.”

Vô sỉ! Liễu Anh Lạc bắt đầu giãy giụa, lúc này du chuông điện thoại vang lên, điện thoại của ông.

“Có người gọi kìa, mau bắt máy.”

Lục Tư Tước không chịu: “Lúc này còn quản điện thoại, cố ý dập hứng của anh?”

Điện thoại của ông đặt trên bàn, Liễu Anh Lạc vươn tay cằm tới, trực tiếp nhấn nút trả lời.

“Alo, Lục tổng” Một giọng nói nũng nịu truyền tới, là Lý Ngọc.

Liễu Anh Lạc bị kìm hãm, nhanh chóng ngoái đầu lại nhìn ông.

Lục Tư Tước bị cái nhìn này của bà làm vui, bàn tay xuyên vào mái tóc dài của bà, nâng mặt bà lên hôn: “Ghen?”

“Lục tổng, tại sao không nói chuyện, bây giờ đang làm gì đó, em quấy rối anh rồi sao?” Lý Ngọc hỏi.

Lý Ngọc còn không có buông tha Lục Tư Tước, hiện tại một mực dây dưa ông.

...