...
Hàn Đình xoa xoa cái đầu nhỏ của cô: “Hôm nay bác anh đến, đến U Lan Uyên thăm bà nội.” Hạ Tịch Quán nhanh chóng giương mắt nhìn anh: “Bác gái ruột sao? Được đấy, Lục tiên sinh, bác gái của anh đi thăm bà nội, anh cố ý không đưa em về, còn nói dối lấy tài liệu gì đó, anh có ý gì hả, có phải cảm thấy không mang em ra ngoài được không hả?” Hạ Tịch Quán siết chặt nắm đấm nhỏ của cô, tức giận đập anh hai cái.
Lục Hàn Đình nắm chặt quả đấm nhỏ của cô: “Bác anh chê cười em đấy, nói em chỉ mới tốt nghiệp cấp ba, bà ấy giới thiệu một nữ thiên tài y học cho em anh, nhìn điệu bộ chắc bà ấy rất thích cô gái thiên tài đó.” Về việc chỉ tốt nghiệp trung học này…
Hạ Tịch Quán cắn chặt môi đỏ mọng, rụt mạnh nắm đấm nhỏ lại, tức giận xoay người ngủ quay lưng về
phía anh: “Em mặc kệ bọn anh, bọn anh đều là kẻ xấu, khinh thường eml” Nhìn dáng người nhỏ nhắn của cô, Lục Hàn Đình nghiêng người sang một bên, đôi môi mỏng rơi trên dái tai trắng nõn, thấp giọng cười: “Em tức giận sao? Không bằng tối nay anh liền thực hiện luôn cái tội danh này nhé, để em xem một chút tột cùng anh xấu xa bao nhiêu.” Bàn tay to của Lục Hàn Đình đặt lên bụng phẳng lì của cô, muốn chui vào từ vạt áo.
Cập nhật chương mới mỗi ngày nhanh nhất tại
Hạ Tịch Quán sợ tới mức vội vàng đè bàn tay to anh xuống: “Lục tiên sinh, không cho phép làm bậy!” Lục Hàn Đình hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn sạch sẽ sáng sủa của cô: “Không phải bác không thích em mà là không thích anh, ngoại trừ bà nội, không có ai thích anh.”
Hạ Tịch Quán muốn xoay người, nhưng Lục Hàn Đình ngăn lại, anh ôm cô từ phía sau, giọng trầm thấp quanh quần bên tai cô: “Mẹ anh và mẹ ké thực ra là chị em. Không, nói đúng hơn thì mẹ kế anh là Liễu Chiêu Đệ – đại thiên kim tiểu thư Liễu gia, mà mẹ anh chỉ là cô con gái riêng, mẹ anh được nhận vào Liễu gia, là vì Liễu Chiêu Đệ từ nhỏ mắc bệnh, bà ấy chẳng qua là bình máu di động mà thôi.”
“Không những thé, mẹ anh còn từng thay đổi vị trí với Liễu Chiêu Đệ, bởi vì mắc bệnh, từ nhỏ Liễu Chiêu Đệ đã chôn chân nơi góc nhà không chạm ánh mặt trời, mà mẹ anh lại trở thành Liễu Chiêu Đệ sống dưới ánh mắt mọi người, mẹ anh vô cùng xuất sắc, lại được ông trời ưu ái ban tặng thiên phú trên phương diện thiết kế trang sức, 18 tuổi bà ấy đã sáng lập ra thương hiệu trang sức Fly rồi, trở thành bà tổ của ngành trang Sức, quan nắp mãn kinh hoa(*).
(*) Là một tựa sách, nội dung kể về nhân vật chính sau khi trải qua bao thất bại cuối cùng cũng thành công.
"Đôi khi số phận cứ như đã định sẵn, mẹ anh và Liễu Chiêu Đệ giống nhau như đúc, như là chị em song sinh vậy, toàn bộ Đế Đô đều biết Liễu gia có cô con gái Liễu Chiêu Đệ, tuyệt sắc phong hoa." Đây là lần đầu tiên Lục Hàn Đình nói với cô về mẹ anh như thế này. Hạ Tịch Quán thây mới lạ, lòng lại ngứa ngáy. Mẹ anh, Liễu Anh Lạc quả thực là một người rất truyền kỳ.
Phải là Liễu gia có giỗ Anh Lạc, quan nắp mãn kinh hoa mới đúng! "Lục tiên sinh, tỉnh cách của mẹ có phải cũng rất mạnh mẽ không?" Hạ Tịch Quán vẫn nhớ lần trước Lục Hàn Đình có kể với cô, mẹ anh đã tự tay dùng dao rạch bụng minh,dây đứa bé ra,
Ngũ quan tuấn tú của Lục Hàn Đình từ từ trở nên mềm mại, anh khẽ nói: “Không phải, mẹ anh rất dịu dàng, tính cách mềm yếu như con gái Giang Nam vậy, lại rất hờ hững, khi còn sống bà ấy không có bạn bè gì, cả đời đều sống dưới cái bóng của Liễu Chiêu Đệ, bạn thân duy nhất của bà chỉ có vị cố nhân kìa.” “À,” Hạ Tịch Quán cố ý cao giọng, có chút ghen tị: “Em nhớ rồi, là cô dâu nhỏ đó của anh!” Vừa dứt lời, bờ vai bóng mịn của cô bị mấy ngón tay thon dài của anh nhấn lại, đôi mắt trong vắt của cô cũng chạm phải đôi đồng tử nóng bỏng của anh.
Cập nhật chương mới mỗi ngày nhanh nhất tại
...