...
Lệ lão phu nhân chỉ biết con dâu mình sắp tới, không biết người tới chính là mẹ của Quán Quán, Lệ lão phu nhân đờ ra, sau đó bừng tỉnh đại ngộ: “Là con? Thật sự là con!
Nhiều năm trước con chính là người ngủ Quân Mặc nhà ta rồi bỏ chạy?”
Lâm Thủy Dao: “…”
Lệ lão phu nhân kéo lại bàn tay bà: “Dao Dao, Lệ gia chúng ta là thuần khiết thế gia, năm đó… năm đó Quân Mặc với con vẫn là một… tiểu xử nam, con đã bỏ lại nó một lần, không thể lại bỏ nó lần thứ hai, con nhát định phải phụ trách nó tới cùng!”
*.” Lâm Thủy Dao xem như là đã nhìn ra, vị Lệ lão phu nhân này là một người rất thoáng.
Lúc này bên tai truyền đến tiếng nói trầm thấp từ tính: “Hai người đang nói chuyện gì thế?”
Lâm Thủy Dao ngẳng đầu, ở phía trước hành lang thấy được Lệ Quân Mặc.
Lệ Quân Mặc đã thay quần áo ngủ màu đen, hiện tại ông nổi bật tự phụ đứng trong hành lang, một tay đút trong túi quần từ trên cao nhìn bà.
Lâm Thủy Dao vẫn không nói gì, Lệ lão phu nhân đã cười nói: “Làm sao, mẹ chồng nàng dâu chúng ta hàn huyên cái gì con cũng muốn biết sao?”
Mẹ chồng… nàng dâu?
Lâm Thủy Dao nghi hoặc, đây là ý gì?
Lệ lão phu nhân nhiệt tình như thế khẳng định có kỳ quặc, ánh mắt Lâm Thủy Dao rơi trên khuôn mặt tuần tú của Lệ Quân Mặc, bắt đầu tìm kiếm đáp án.
Lệ Quân Mặc cũng không có muốn lừa gạt bà, ông có tính toán của ông: “Qua đây.”
Ông bảo bà đi qua.
Lệ lão phu nhân nhanh chóng buông lỏng tay bà ra: “Dao Dao, đi qua đi, Quân Mặc gọi con đấy!”
Lâm Thủy Dao cười “ha ha”, sau đó rất nhanh đi tới cạnh Lệ Quân Mặc, bà nhỏ giọng nói: “Lệ tổng, đây rốt cuộc là chuyện gì, quyền giang hồ bí tịch kia đâu, mau mau trả lại cho tôi!”
“Giang hồ bí tịch ở trên tay tôi, yên tâm, sẽ đưa cho cô, nhưng cô phải làm một chuyện giúp tôi.” Lệ Quân Mặc nói.
“Chuyện gì?”
Lệ Quân Mặc đưa tay ôm vai thơm của bà: “Mẹ tôi vẫn quấn lấy tôi, muồn tìm con dâu, hiện tại cô phải phối hợp.
với tôi diễn kịch, giải quyết mẹ tôi, hiểu ý của tôi không?”
Lâm Thủy Dao đã biết, đây mới là mục đích ông kêu bà tới, bà nói rồi mà, người đàn ông này từ lúc nào dễ nói chuyện như vậy!
“Cô không muốn? Tôi cũng không thích ép buộc người khác, cô không muốn thì thôi, tôi có thể tìm người khác, nhưng quyền giang hồ bí tịch kia…” Lệ Quân Mặc buông lỏng vai bà ra.
Lâm Thủy Dao nhanh chóng kéo lại ống tay áo của ông, bà linh động nháy mắt máy cái: “Thành giao! Không phải chỉ là diễn kịch dỗ người già vui vẻ thôi ư, con người của tôi đặc biệt được yêu thích, nhất là các thế hệ bà lão thích đó, tôi nhát định sẽ dỗ lão phu nhân vui vẻ!”
Lệ Quân Mặc nhìn dáng vẻ lanh lợi kia của bà, bà cười rộ lên đẹp mắt nhất, minh diễm không thẻ tả.
Lệ Quân Mặc nhanh chóng thu hồi ánh mắt của mình, vẻ mặt có chút mắt tự nhiên.
Lúc này Lâm Thủy Dao buông lỏng ông ra, trực tiếp đi đến lão phu nhân, thanh tuyến trong veo kêu một tiếng: “Mẹ!”
*Ail” Lệ lão phu nhân nhanh chóng lên tiếng, đôi mẹ chồng nàng dâu này thực sự là một người thực sự có can đảm gọi, một người có gan đáp.
...