Chương 1642


...

Hạ Tịch Quán rửa mặt chải đầu, ngồi ở trước bàn trang điểm, lúc này bên ngoài một hồi gió lạnh phất qua, thổi tung cửa số phòng.

Hạ Tịch Quán đứng dậy đi tới trước cửa sổ, cô muốn cửa số đóng lại, thế nhưng rất nhanh động tác cô bị kiềm hãm, bởi vì cô thấy được phía trước một đám lá phong vàng ào ạt rơi xuống.

Hạ Tịch Quán không hiểu sao cảm thấy 2 v trên người rât lạnh, cô nhớ tới lúc Liêu Anh Lạc và Lục Tư Tước đi, lá phong vàng cũng rơi đầy đất như vậy, bỗng nhiên gió nồi lên, lại là đi một đêm bi thương.

Lúc này Tình Nhi đi đến, cô ấy liếc mắt liền thấy Hạ Tịch Quán mặc quần áo đơn bạc phục đứng đờ ra trước cửa SỐ, cô không biết suy nghĩ cái gì, thần sắc… buồn bã mắt mát.

“Nữ Quân, trời lạnh như vậy, người sao lại đờ ra ở chỗ này?”

Hạ Tịch Quán thu hồi suy nghĩ của mình, cô kéo khóe môi, sau đó lắc đầu: “Tôi cũng không biết mình bị sao nữa, luôn cảm thấy… tôi lại mắt đi một người rất quan trọng trong sinh mệnh mình.”

s Tình Nhi vươn tay đóng cửa sô lại: “Nữ Quân, gần đây cô nhất định là quá vất vả rồi, đừng suy nghĩ nhiều, sớm đi nghỉ ngơi đi ạ.”

Là thế phải không?

Hạ Tịch Quán mỉm cười, nhàn nhạt nở nụ cười.

Hết thảy đều bình lặng trở lại, cuộc sống đã yên ả, Hạ Tịch Quán vừa thống trị Lan Lâu, vừa tìm kiếm tung tích của Lục Hàn Đình.

Cô thủy chung tin tưởng vững chắc, Lục Hàn Đình vẫn chưa chết.

E rằng, bây giờ không có tin tức đã là tin tức tốt nhất rồi.

Rất nhanh, Hạ Tịch Quán nhận được một phong thư mời từ phương xa gửi tới, là Lâm Thủy Dao gửi tới.

Lâm Thủy Dao mở học đường, mở bệnh viện, lăn lộn giang hồ, làm Nữ Vương sau rồi lại vội vã lập ra nghề phụ thứ N của bà, đó chính là mở hồng quán, làm tú bà.

Phượng Vũ Cung của Lâm Thủy Dao lựa chọn một ngày hoàng đạo sắp chính thức khai trương, gửi thư mời cho Hạ Tịch Quán, thư mời viết – Quán Quán cục cưng, mẹ rốt cục đã làm tú bà rồi, vỗ tay cho mẹ nào, mẹ giỏi quá đúng không! Quán Quán cục cưng, mời con ngày XX tháng XX năm XX mang theo mỹ mạo của con tới dự lễ, nếu như có thể thuận tiện mời cô bạn tốt Linh Linh của con nữa nhé, quà có thể miễn, chỉ cần nhiều mỹ nữ tới, càng nhiều càng tốt! Cuối cùng, cô mỹ nữ đẹp nhất nhớ tới đó nha.

Nhìn thư mời này, Hạ Tịch Quán thực sự là dở khóc dở cười, mẹ mời cô đi dự thì thôi, lại còn đánh chủ ý lên Diệp Linh.

Quên đi, nếu mẫu thân đại nhân đã mở miệng ngọc, cô nhất định phải mang theo Diệp Linh tham dự, vừa lúc cô đã lâu chưa cùng Diệp Linh liên lạc, cũng không biết Linh Linh và Cố Dạ Cần thế nào.

Đề Đô.

Lệ Quân Mặc gần đây khá bận rộn, ra khỏi nhà hơn nửa tháng, hiện tại mới vừa về.

Hạ chuyên cơ, ông một thân áo khoác ngoài mỏng đi trong sân bay, tướng mạo anh tuấn, khí độ nhanh nhẹn lại sang trọng đã thu hút ánh mắt bao người, quần áo đều có giá trên trời, phía sau đi theo là thư ký riêng và tư nhân quản gia, cái này trực tiếp làm cho các cô gái trẻ đẹp hai mắt lấp lánh, che miệng mình ngăn tiếng la hét.

Dĩ nhiên, trong khoảng thời gian này Lệ Quân Mặc cũng không ngừng làm một Ẫ việc, đó chính là tìm kiêm Lâm Thủy Dao.

Lần trước ở Lệ gia, ông phát huy thất hường, bị bà giễu cợt một phen, bà đề ại một tờ giấy “cây khương hoạt chuyên trị thận hư” tới trêu đùa ông rồi iền biến mắt không thấy.

Lệ Quân Mặc một mực tìm bà, thế nhưng bà như đá chìm đáy biển, vẫn không có tin tức truyền đến.

Lệ Quân Mặc vững vàng bước trong sân bay, ông lãnh đạm hỏi thư ký riêng: “Có tin của Lâm Thủy Dao không?”

Thư ký riêng lắc đầu: “Chủ tịch, vẫn chưa.”

...