...
- Ngươi, ngươi gây đại họa!
Cừu Tử Phi lập tức nhìn Tàn Dạ kêu lên.
- Ngươi có biết đối phương là ai không? Thiếu Tông chủ của Phong Nguyệt Tông! Phong Nguyệt Tông là có cường giả Thiên Nhân Cảnh tọa trấn, ngươi trêu được thế lực như vậy sao?
- Phải, ngươi sẽ hại chết chúng ta!
Tằng Kiến Sâm cũng nói.
Tàn Dạ cười gằn nói:
- Nếu thê tử, mẫu thân, con gái của các ngươi gặp tình huống như vậy, các ngươi cũng có thể lạnh lùng bàng quan, nói ra những lời này sao?
Mọi người không nói, nhưng biểu đạt trên vẻ mặt lại quá rõ ràng, không phải là không có gặp phải tình huống như vậy sao, giả thiết có ý nghĩa gì?
Tần Liên Nguyệt nở nụ cười nói:
- Tuy thực lực tổng hợp của Hắc Dao Cốc ta không bằng Phong Nguyệt Tông, nhưng không phải bọn họ có thể tùy ý bắt nạt! Chuyện này chỉ là ân oán của tiểu bối, không thể có nhân vật quá mạnh mẽ nhúng tay, nếu không sẽ gợi ra hai phái chiến tranh toàn diện.
Nghe nàng nói như thế, mọi người mới hơi định.
- Đi thôi, nơi này còn ở địa giới của Phong Nguyệt Tông, tuy không phải khu vực hạch tâm, nhưng ta nghe nói có cường giả Sinh Hoa Cảnh đỉnh cao tọa trấn, không dễ đối phó!
Tần Liên Nguyệt lại nói.
Khí chất của nàng cao nhã, người lại mỹ lệ, trời sinh có khí chất lãnh tụ, bởi vậy lập tức thành trung tâm của mọi người, đưa đến tác dụng chủ đạo.
Mọi người vội vàng gật đầu, nơi này vẫn là địa bàn của Phong Nguyệt Tông a, mau mau rời khỏi.
Bọn họ không dám đi đường chính, mà tiến vào vùng rừng rậm, cũng không phi hành, đã hao nguyên lực lại không quá nhanh, chỉ cấp tốc chạy trên mặt đất, bí mật, nhanh chóng lại ít dùng sức.
Đêm đó, bọn họ dừng lại nghỉ ngơi, đốt lửa nướng lương khô thịt khô, vừa trò chuyện vừa ăn.
- Hóa ra các ngươi cũng đi Bổ Thiên Học Viện.
Tần Liên Nguyệt nghe mọi người nói, liền chỉ mình.
- Ta cũng đi Bổ Thiên Học Viện, kết quả ở nửa tháng trước gặp phải Hồ Khánh Phương, bị đối phương dây dưa không rõ, may mà gặp phải mấy vị giúp đỡ!
Rõ ràng chỉ có Tàn Dạ ra tay, thậm chí những người khác còn ở sau đó chỉ trích, nhưng nàng biết làm người, đương nhiên sẽ không đề cập việc này để bầu không khí trở nên lúng túng.
Có mấy người lộ ra vẻ xấu hổ, nhưng Cừu Tử Phi lại đắc chí, dương dương tự đắc, thật giống như đối phương nói, ở thời điểm nguy nan ra tay giúp đỡ, thậm chí không phải Tàn Dạ, mà là hắn.
- Tần cô nương không cần buồn phiền, nếu Hồ Khánh Phương còn dám lại, xem ta không đánh cho hắn tơi bời hoa lá!
Hắn nói khoác không biết ngượng, khoác lác ai không biết, ngược lại là lấy lòng mỹ nhân, da trâu lớn hơn nữa hắn cũng có thể thổi.
Phốc!
Những người khác còn có kiêng dè, không bật cười, nhưng Hổ Nữu căn bản không biết cái gì gọi là cho người mặt mũi, nhất thời cười phun.
- Tiểu nha đầu, ngươi cười cái gì?
Cừu Tử Phi thổi da trâu phá trời, tự nhiên sợ nhất chính là bị người bóc trần mất mặt, bởi vậy tiểu nha đầu cười như thế, hắn liền thẹn quá thành giận, trợn mắt nhìn sang.
- Chẳng lẽ không buồn cười sao?
Tàn Dạ rút đao, căm tức nhìn Cừu Tử Phi.
- Nha đầu thật đáng yêu!
Tần Liên Nguyệt đưa tay ôm Hổ Nữu, tuy hiện tại tiểu nha đầu này vẽ mặt hoa, nhưng vẫn không che đậy hết vẻ đáng yêu của nàng, người gặp người thích a.
- Sửu nữ, không nên vọng tưởng ôm Nữu Nữu đại nhân!
Hổ Nữu vội lùi về sau, một bộ tránh xúi quẩy.
Chỉ là nàng vâng lời Lăng Hàn dặn dò, không có dùng sức mạnh lung tung, sao có thể trốn được một vị Sinh Hoa Cảnh cấp trung ra tay? Nhất thời bị Tần Liên Nguyệt ôm chặt, đầu nhỏ vùi vào trong ngực của đối phương.
- Nữu sắp nghẹt thở chết rồi! Sửu nữ, nhanh lấy thịt mỡ của ngươi ra, bằng không Nữu sẽ tức giận!
Hổ Nữu khua tay múa chân, kêu to oa oa.
Đám người Cừu Tử Phi nhìn mà không khỏi ước ao, thầm nghĩ nếu mình có thể trao đổi vị trí với Hổ Nữu một hồi... nhất thời, máu mũi muốn phun ra ngoài rồi.
Tần Liên Nguyệt cũng không nhịn được cười, nới lỏng hai tay, Hổ Nữu vội trốn về phía sau Lăng Hàn, trốn vào trong ngực hắn, nũng nịu nhìn Lăng Hàn nói:
- Sửu nữ này muốn dùng thịt mỡ làm khó chịu chết Nữu, Nữu có thể đánh nàng thành đầu heo hay không?
Thực sự là đáng ghét, lại muốn mưu hại Nữu Nữu đáng yêu!
Bị nàng nhắc tới thịt mỡ trước ngực hai lần, Tần Liên Nguyệt có chút đỏ mặt, tiểu nha đầu này đáng yêu là đáng yêu, nhưng nói cũng quá lộ đi, cái gì gọi là thịt mỡ, rõ ràng là hai ngọn núi cứng chắc, làm gì béo chứ?
Nhiều lắm chỉ là lớn một chút, Tần Liên Nguyệt vẫn rất đắc chí, có lúc hối tiếc, càng có một loại u oán, sau này không biết muốn tiện nghi nam nhân nào đấy.
Lăng Hàn cười nói:
- Quên đi, người ta cũng là yêu thích ngươi, ngươi liền đại nhân có đại lượng, chớ tính toán với nàng.
Hổ Nữu cắn ngón tay nghĩ nghĩ, mới nói:
- Được rồi, Nữu là người khoan hồng độ lượng, liền không tính toán chi li với nàng!
Nói là nói như thế, nhưng ánh mắt của nàng xoay quanh, hiển nhiên không có tiện nghi như vậy.
Người khác lại không biết tiểu nha đầu này có trò gì, đều cười to, chỉ cảm thấy đồng ngôn vô kị, nếu như biết Sinh Hoa Cảnh cấp trung đáng sợ dường nào, nghĩ đến nàng cũng không dám nói như thế.
Ở phương diện ăn, Hổ Nữu là tuyệt không thua thiệt mình, nàng lấy ra đồ ăn trong không gian giới chỉ, kia là rau dưa, yêu thú trong Hắc Tháp, mùi vị ngon cỡ nào, nhất thời khiến người ta nghe mà chảy nước miếng.
Lúc trước sáu người Cừu Tử Phi đã thấy qua, chỉ là đều không tiện xin một tiểu nha đầu, hiện tại cũng chỉ có nuốt nước miếng. Có điều, Tần Liên Nguyệt lại thật yêu thích Hổ Nữu, không ngại đi tới nói:
- Nữu Nữu xinh đẹp, có thể cho tỷ tỷ ăn một khối hay không?
Hổ Nữu nghiêng đầu suy tính một chút nói:
- Được rồi!
Nàng phân ra một khối thịt nhỏ, lại lấy rau dưa gói lại, đưa tới cho Tần Liên Nguyệt.
- Đây là phương pháp ăn mới của Nữu phát minh, tên món ăn bao thịt.
Tần Liên Nguyệt mở miệng nhỏ, trực tiếp cắn, chậm rãi nhai. Nàng vốn chỉ muốn dụ dỗ Hổ Nữu, ngược lại không phải thật thèm ăn, nhưng vừa nhai, nàng liền biến sắc.
Làm sao sẽ ăn ngon như vậy!
Rau dưa thanh đạm dung hợp thịt nướng màu mỡ hình thành bổ sung, phóng to ưu điểm ra vô hạn, kích thích đầu lưỡi của nàng, làm cho nàng thật giống như chạm đến một loại cao trào nào đó, nhất thời gương mặt đỏ ửng, trong khoảng thời gian ngắn đại não như tê liệt, chỉ có kích thích vô tận, làm cho nàng không kìm lòng được phát sinh một tiếng rên rỉ, như mèo kêu, làm lòng người ngứa ngáy.
Năm tên nam tử Cừu Tử Phi suýt chút nữa tập thể thét lên, tiếng rên rỉ này thực quá đãng người, để bọn họ không nhịn được muốn hóa thân thành sói, đánh gục con thỏ nhỏ phía trước kia.
Đáng tiếc, con thỏ kia còn nắm giữ thực lực đáng sợ, bọn họ lại không chán sống, nào dám lao lên a?
Thật lâu sau Tần Liên Nguyệt mới phục hồi tinh thần lại, không khỏi thẹn đỏ mặt, bởi vì ăn một miếng thịt mà rên rỉ, rất mất mặt, cho dù ăn ngon cũng không thể như vậy nha, thật giống như ba đời chưa từng ăn vậy.
- Hì hì!
Lúc này Hổ Nữu mới lộ ra nụ cười giống như tiểu ác ma, ăn qua đồ ăn ngon như vậy, khẳng định còn muốn ăn, không cho ngươi ăn, thèm chết ngươi, lại dám dùng hai núi thịt ép Nữu Nữu đại nhân!
---------------
...