...
Đây chính là Bàng Thụ, cường giả Trúc Cơ, lại bị người ta đánh một đấm té xuống đất.
Bọn họ làm sao tin tưởng?
Những người này trên cơ bản đã bị Lăng Hàn trừng trị qua, biết hắn rất trâu bò nhưng trâu bò tới mức một quyền đánh ngã Trúc Cơ, bọn họ vẫn không thể tiếp thu được.
Mạnh đến mức không có thiên lý.
Bàng Thụ cố bò dậy, hắn không phải không địch lại Lăng Hàn mà là bị sát khí chấn nhiếp tâm thần, nếu không, hắn tuyệt đối không có khả năng bị một quyền Lăng Hàn đánh ngã.
Hắn vừa bò dậy một nửa, một chân đã giẫm mạnh lên lưng hắn, cũng ép hắn nằm xuống.
Hắn biết, nhất định là Lăng Hàn.
Ghê tởm, một Tầm Bí cảnh nho nhỏ lại dám giẫm lên người mình?
Ngươi chán sống sao?
Nếu không phải nơi này là Cực Diễm cốc, hắn thổi một hơi cũng có thể giết Lăng Hàn.
Lăng Hàn mỉm cười:
- Hỏa diễm tinh hoa đâu, giao ra đi.
Bàng Thụ không để ý tới, hắn bị Lăng Hàn bức hiếp, về sau còn có mặt mũi gặp người sao?
Ầm!
Lăng Hàn đâu thèm quan tâm đối phương là Trúc Cơ cảnh, hắn lại đấm một quyền, đừng nói Trúc Cơ, hiện tại cho dù Hóa Linh cảnh tới đây, hắn cũng đánh như thường.
Chỉ sau vài đấm, Bàng Thụ trung thực, ngoan ngoãn giao một cái hộp ra.
Lăng Hàn mở ra xem, một nửa cái hộp đều là hỏa diễm tinh hoa.
- Quá ít.
Hắn lắc đầu, hắn cũng mang hỏa diễm tinh hoa mình thu thập được thả vào bên trong, cũng đã đầy một hộp.
Mọi người cũng không biết Lăng Hàn đi một vòng lại thu hoạch đến mức này, chỉ cho rằng hắn cướp bóc người khác mà thôi, tự nhiên mỗi người đều đỏ mắt và tức giận.
Lăng Hàn nhìn sang, cười nói:
- Thế nào, còn muốn quần công?
- Xông lên, chơi chết hắn!
Bàng Thụ quát, hắn cũng không tin, nhiều người liên thủ như vậy còn không bắt được Lăng Hàn.
Đám người nhìn nhau, lập tức lao lên.
Hai mươi người đánh một người, có thể thua sao?
Lăng Hàn mỉm cười, bỗng nhiên phát động sát khí xung kích, ngay sau đó mọi người đứng lại, hắn lại phát động Lôi Quang quyền, ra quyền như mưa, ầm ầm, bóng người bay như rơm rạ.
Ở trước mặt hắn, quần công vô hiệu, trừ phi đối phương có thể chống cự sát khí xung kích của hắn.
Lăng Hàn thu hồi cái hộp, thản nhiên nói:
- Muốn tìm ta báo thù, cứ việc phóng ngựa tới đây, trước khi đạt được Hỏa Diễm Tinh Nguyên, ta sẽ không đi.
- Hì hì, lần sau nên tìm người lợi hại hơn tới đây!
Tiểu la lỵ làm mặt quỷ, sau đó cầm lấy góc áo Lăng Hàn, đi theo hắn ra khỏi hang núi.
Hiện trường đều là tiếng rên rỉ nhưng Lăng Hàn ra tay không nặng, qua một lúc, tất cả mọi người đã bò dậy, chỉ có Bàng Thụ đang nằm sấp, gia hỏa này trúng rất nhiều đòn mạnh của Lăng Hàn, dù sao ngươi không vào động đánh quái, ngươi giữ trạng thái tốt làm gì?
- Bàng thất thiếu.
Đám người vội vàng tiến lên đỡ hắn.
Bàng Thụ bị đám người nâng dậy, trên mặt huyết nhục mơ hồ, mặt hắn còn bị giẫm vào trong đất, tự nhiên cạo phá da mặt.
Hắn tức xanh mặt, lần này chẳng những bị Tầm Bí cảnh nho nhỏ đánh bại, hơn nữa còn bị nhục nhã trước mặt nhiều người, cướp đi cố gắng trong ba năm của Bàng gia ở đây, hắn làm sao chịu nổi?
Bàng Vân Phi là thiên tài Bàng gia, cũng là tương lai của Bàng gia, Bàng gia có thể khôi phục độ cao ngày xưa hay không, đều phải dựa vào đối phương.
Cho nên, mỗi người họ Bàng đều nguyện ý nỗ lực vì Bàng Vân Phi, gia tộc càng mạnh, về sau đi ra ngoài mới có lực lượng nói chuyện.
Ngũ Hành Tạo Hóa đan cực kỳ trọng yếu, tuyệt đối không thể có sai lầm.
- Các ngươi tiếp tục đi sưu tập hỏa diễm tinh hoa, ta sẽ đi tìm người tới đây, nhất định phải trấn áp kẻ này!
Hắn tức giận gầm lên một tiếng.
- Được.
Đám người cũng chỉ gật đầu, trong nội tâm hi vọng Bàng gia không nên quỵt nợ, dù sao bọn họ giao hỏa diễm tinh hoa cũng được ghi chép lại, người kia đã đoạt từ tay Bàng Thụ.
Bàng Thụ rời đi, nơi này áp chế tu vi, cho nên cảnh giới không dùng được, phải tìm thiên tài vô địch cùng giai tới.
- Chung quanh đây, thứ tứ Trương gia Trương Khải Hoa chính là thiên tài nhất, tốt, tìm hắn!
...
Lăng Hàn tin tưởng tốc độ của mình nhanh hơn bảy tiểu oa nhi, bởi vậy, hắn cũng không có chờ ở bên ngoài, hắn quyết định càn quét các hang động khác.
Hắn tiêu diệt từng hang động, cuối cùng mới đi tìm Hỏa Diễm Vương.
Năng lượng hủy diệt mãnh liệt, Hỏa Diễm Vương cũng bị hắn xử lý dễ dàng mà lần này, trừ Hỏa diễm tinh hoa ra, còn có một khối Hỏa Nguyên thạch!
- Ha ha, phát tài!
Lăng Hàn cười to.
Hắn trở về, sau khi tới cửa động lại phát hiện Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa đã chờ ở đây, hỏi một chút, các nàng vừa đi ra không lâu, một lát sau, Tứ Oa, Ngũ Oa cùng Lục Oa cũng đi ra, thời gian chênh lệch không lớn.
Trừ Thất Oa.
Thất Oa không xuất nhiều lực, theo lý nàng mạnh nhất trong bảy tiểu oa nhi, tính của nàng thích ngủ, cho nên đây lại là chuyện khác.
Chắc chắn tiểu nha đầu tìm một góc nào đó nằm ngủ.
Ai, lần sau không nên để nàng xuất động.
Vận khí của các nàng tốt hơn một ít, ngay cả Nhị Oa và Tứ Oa đều đạt được một viên Hỏa Nguyên thạch, những người khác chỉ thu được hỏa diễm tinh hoa.
Lăng Hàn tính toán, bọn họ nhiều lắm càn quét ở nơi này hai tháng là có thể thu được Hỏa Diễm Tinh Nguyên.
Tốc độ nhanh như vậy?
Người ta không phải mất trăm năm sao?
Đầu tiên, đám người Lăng Hàn có tới tám người, ách là bảy người rưỡi, Thất Oa quá không đáng tin cậy, thứ hai, thực lực bảy người bọn họ quá cường đại, đám oa nhi đều là Tiên Thiên thần thể, nắm giữ dị năng cường đại, không sợ hỏa độc, Lăng Hàn có năng lượng hủy diệt đáng sợ, ngay cả Hỏa Diễm Vương cũng bị hàng phục trong nháy mắt.
Đây mới là nguyên nhân hiệu suất của bọn họ cao như vậy, nếu không những người khác vừa đánh vừa phải luyện hóa hỏa độc, bằng không bản thân bọn họ sẽ bị thiêu chết, kỳ thật phần lớn thời gian đều lãng phí vào việc luyện hóa hỏa độc.
Lăng Hàn rất vui vẻ, hắn cho rằng mình phải ở lại nơi này một hai năm nhưng hiện tại xem ra, có khả năng hai tháng là đủ, hiệu suất tăng lên gấp mười, lại thêm Hỏa Nguyên thạch, thời điểm trở lại Thiên Hải tinh, hắn có thể khẳng định, hắn đã là Trúc Cơ cảnh.
Hắn huýt sáo, lúc này lại đi vào hang động khác đánh quái, sau khi xử lý hỏa diễm quái trong hang động, thiên địa đại thế mất năm ngày mới có thể ngưng tụ một đám hỏa diễm quái khác, Hỏa Diễm Vương chậm hơn nhiều, chí ít mãi cho tới bây giờ vẫn chưa phát hiện ra.
Mười ngày, nửa tháng, dường như Hỏa Diễm Vương sẽ không xuất hiện nữa.
Một ngày sau, Lăng Hàn vừa rời khỏi hang động, hắn nhìn thấy một tên thiếu niên ngồi xếp bằng trên mặt đất, trên đùi đặt một thanh kiếm nằm ngang, chung quanh hắn là hỏa diễm tinh hoa tỏa sáng, làm thành một vòng tròn.
Đúng lúc này, một con hỏa diễm quái chưa ngưng tụ xong xuất hiện, nó ở cách thiếu niên không xa, khi nó được thiên địa ngưng hình thành công, nó lập tức tấn công thiếu niên trước mặt.
Xoát, kiếm quang xẹt qua, đầu hỏa diễm quái bị một kiếm chặt đứt, hỏa diễm dập tắt, chỉ lưu lại hỏa diễm tinh hoa.
Mạnh!
...