Chương 1500: Kẻ phản bội (Thượng)


...

Nhưng Lăng Hàn chỉ va chạm, đại trận liền ầm ầm tan nát, đây giống như một con trâu hoang, căn bản không nói quy tắc, cũng không hiểu quy tắc, chỉ bằng man lực xông vào, ỷ vào lực lớn, thể phách mạnh, liền có thể đấu đá lung tung.

- Hừ!

Lại một vị Tinh Thần Cảnh ra tay, đánh ra một luồng ánh kiếm, cấp tốc đuổi theo Lăng Hàn, chém về phía sau lưng hắn.

Lăng Hàn hơi nhướng mày, đây là một vị cường giả Tinh Thần Cảnh đại cực vị, miễn cưỡng có tư cách tổn thương đến hắn.

Không thể dừng lại!

Lăng Hàn lập tức làm ra quyết định, thân hình vẫn bay nhanh như cũ.

Đại trận bảo vệ vô duyên vô cớ liền đóng, trong Điểm Tinh Thành tất nhiên phát sinh kịch biến, hắn nhất định phải lập tức chạy tới.

Phốc!

Ánh kiếm tập kích đến, đánh vào trên lưng Lăng Hàn, chỉ thấy quần áo của hắn nhất thời như hồ điệp bay lượn, trên lưng xuất hiện một vết máu, lập tức chảy ra máu tươi.

Nhưng thấy cảnh này, đám Tinh Thần Cảnh của Bích Lạc Hoàng Triều không những không có lộ ra vẻ mừng rỡ, trái lại kinh hãi đến cực điểm.

Ngươi con mẹ nó, đây là cái thể phách gì? Quá biến thái đi!

Phải biết người xuất thủ này chính là cường giả Tinh Thần Cảnh đại cực vị đỉnh phong, càng là thiên tài Tứ Tinh, chiêu kiếm này uy lực đuổi sát đại viên mãn đỉnh cao, ai dám lấy thể phách ngạnh kháng một kiếm?

Rất rõ ràng, tốc độ của Lăng Hàn không giảm, hiển nhiên đều tiêu lực lượng vào tiến lên, như vậy phòng ngự của hắn khẳng định vô cùng bạc nhược, càng mấu chốt chính là, hắn mới chỉ là trung cực vị a, coi như toàn lực phòng ngự thì đã có sao?

Nhưng cái này còn không phải kinh người nhất, rất nhanh những Tinh Thần cảnh kia lại hít một hơi khí lạnh.

Chỉ thấy thương thế trên lưng Lăng Hàn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được phục hồi như cũ, ngay cả một vết sẹo cũng không có để lại!

Nếu không phải còn có chút vết máu, ai có thể tin tưởng vừa nãy Lăng Hàn bị chém một kiếm?

Vèo, Lăng Hàn đã một ngựa tuyệt trần, vọt vào Điểm Tinh Thành.

Chỉ chút khoảng cách như vậy, lấy tốc độ của Tinh Thần Cảnh lại cần bao lâu?

Những đại năng của Bích Lạc Hoàng Triều đều cười gằn, hiện tại tiến vào Điểm Tinh Thành không phải tự chui đầu vào lưới sao? Cũng được, vậy liền để hắn theo thành này cùng một chỗ luân hãm đi.

Lăng Hàn tiến vào trong thành, lập tức thả ra thần thức tiến hành cảm ứng, phát hiện có tám khí tức mạnh mẽ đang hội tụ cùng một chỗ, thân hình lập tức hơi động, mấy cái lên xuống đã chạy tới.

Ở trước mặt hắn, xuất hiện đám người Cù Thu Tuyết, Tả Hữu Tướng.

- Xảy ra chuyện gì, tại sao đại trận đóng lại?

Lăng Hàn quát hỏi.

Đám người Cù Thu Tuyết lập tức lộ ra thái độ đề phòng, hiện tại bất kỳ người ngoại lai nào cũng có thể là đại địch.

Ánh mắt của Lăng Hàn quét qua, có mấy Đại Tướng quân hắn còn chưa từng thấy, nhưng hắn chỉ nhìn lướt qua, liền nhíu mày nói:

- Đinh Lập An đâu?

Nơi này chỉ có tám Tinh Thần Cảnh.

Sắc mặt của Tả Tướng âm trầm nói:

- Hôm nay vừa vặn đến phiên Đinh Lập An quản lý, trấn thủ chỗ then chốt của đại trận!

- Đó chính là hắn phá hoại đại trận, cố ý dẫn địch vào?

Lăng Hàn lập tức phản ứng lại, trong lòng không khỏi xông mạnh, vội vã nhìn về phía Cù Thu Tuyết.

- Bệ hạ bế quan ở nơi nào, mau dẫn ta đi!

Cái này hầu như không cần hoài nghi, đại trận bảo vệ sớm không hư, muộn không hư, một mực ở thời điểm Đinh Lập An quản lý hư.

Có một vị đại năng Tinh Thần Cảnh trấn thủ, ai có thể phá hoại?

Này rất hiển nhiên, tất nhiên là Đinh Lập An tự trông tự trộm, phá hoại đại trận, dẫn sói vào nhà!

Nhưng vấn đề là, tại sao?

Người khác thì thôi, nhưng Đinh Lập An đối với nữ hoàng đại nhân si tình vô hạn, đến hiện tại cũng không có thành gia liền có thể thấy được chút ít, làm sao có khả năng phản bội nữ hoàng?

Chính bởi vì biết điểm ấy, tám Tinh Thần Cảnh rõ ràng có suy đoán, nhưng vẫn từ chối tin tưởng.

Ánh mắt của Cù Thu Tuyết lạnh lẽo nói:

- Ngươi muốn làm cái gì?

Nữ hoàng bế quan chính là cơ mật trong cơ mật.

- Phí lời, Đinh Lập An không ở nơi này, khẳng định là đi tìm bệ hạ!

Lăng Hàn trách mắng.

- Không thể, Đinh tướng quân cũng không thể biết bệ hạ bế quan ở đâu!

Cù Thu Tuyết quả quyết nói.

- Nữ nhân ngu xuẩn, thiên hạ không có tường nào gió không lọt qua được, huống chi Đinh Lập An chính là Tinh Thần Cảnh, lại ở Hoàng Đô kinh doanh hơn triệu năm, khó bảo toàn trong cung không có cơ sở ngầm của hắn!

Lăng Hàn phẫn nộ nói.

Thân thể của Cù Thu Tuyết không khỏi run lên, nửa tin nửa ngờ.

So sánh với đó, nàng tự nhiên càng tin tưởng đồng liêu ở chung hơn triệu năm, Lăng Hàn? Trước tiên không nói là khai thiên đến, cũng không phải người mình, xuất hiện càng chỉ hai mươi năm, sao khiến người ta tín nhiệm?

Lăng Hàn thiếu kiên nhẫn, làm sao có thời giờ chậm rãi khuyên bảo đối phương? Hắn trực tiếp ra tay, tóm tới Cù Thu Tuyết.

- Dừng tay!

Đám người Tả Tướng dồn dập trách mắng, đồng loạt ra tay ngăn cản.

Lăng Hàn hừ một tiếng, phát động Thiên uy, đùng đùng đùng đùng, tám người Tả Tướng toàn bộ mềm nhũn, Thiên uy này chính là bá đạo như vậy, cảnh giới của ngươi không bằng ta, thậm chí ngay cả tư cách chống lại cũng không có!

Đám người Tả Tướng thế mới biết, trước tuy Lăng Hàn một kiếm chém Triệu Kiếm Bạch, nhưng đây căn bản không phải thực lực chân chính của hắn.

Người này yêu nghiệt, đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ.

- Nếu như vợ ta ít đi một sợi lông, ta liền hủy hết xương của ngươi!

Lăng Hàn tóm lấy Cù Thu Tuyết, hung thần ác sát nói.

Cái gì!

Dù vào lúc này, mọi người vẫn giật nảy mình.

Cái tên này đang nói cái gì?

Vợ ta?

Hí!

Nơi này ai cũng không phải ngu ngốc, Lăng Hàn trước khẩn trương vì Loạn Tinh nữ hoàng như vậy, hiện tại lại xưng vợ ta, ý này còn không phải rõ ràng sao? Vấn đề ở chỗ, đây là Lăng Hàn mong muốn đơn phương sao?

Đầu óc của mọi người có chút ngất, tuy nữ hoàng đại nhân diễm tuyệt thiên hạ, nhưng chưa từng có tin đồn liên quan đến nam nữ, để bọn họ không thể nào tiếp thu được.

- Này!

Lăng Hàn nắm áo của Cù Thu Tuyết, không hề có ý thương hương tiếc ngọc, trực tiếp quất tới một tát.

Cù Thu Tuyết vừa thẹn vừa giận, nhưng hiện tại đại trận bị phá, quốc thế cũng suy sụp đến cực hạn, nàng căn bản lấy không ra lực lượng, thì làm sao đối kháng Lăng Hàn? Nàng nghĩ một hồi, cuối cùng hạ quyết tâm nói:

- Ta dẫn ngươi đi.

- Chỉ đường!

Lăng Hàn cũng không buông tay, hắn chê tốc độ của đối phương chậm.

...