...
Quả nhiên, năng lượng hủy diệt có hiệu quả khắc chế rất lớn với các âm hồn.
Mặc dù bốn người Lưu Mạnh Lâm bị âm hồn mượn thi, mỗi người có gương mặt như cương thi, cũng chết lặng, nhưng bây giờ bọn chúng lại hoảng sợ.
Chỉ nói về lực lượng, bọn chúng không kém gì Lăng Hàn, nhưng năng lượng màu đen của Lăng Hàn quá kinh khủng, có tác dụng khắc chế bọn chúng rất kinh người.
Không thể đánh.
Bốn người đồng thời bỏ chạy.
Lăng Hàn sẽ không thả bọn chúng rời đi, hắn phát động Chỉ Xích Thiên Nhai đuổi kịp một người, hắn xuất ra một quyền, sau đó lại không nhìn, hắn lại đuổi theo người thứ hai, hắn xuất bốn quyền liên tục thì dừng lại, đám người Lưu Mạnh Lâm bị đốt hầu như không còn, bốn âm hồn cũng như thế.
Đại Hắc Cẩu lè lưỡi, may mắn nó không có lòng tham nhảy tới phía trước, nếu không, nó hiện tại cũng biến thành con chó âm hồn.
Lăng Hàn nhanh chân đi vào trong thông đạo, đám âm hồn còn lại lui về phía sau, chúng đè ép lẫn nhau, hiển nhiên cực kỳ e ngại Lăng Hàn.
Không phải e ngại hắn, mà là e ngại năng lượng hủy diệt.
Lăng Hàn không ngừng tiến lên, những âm hồn kia không ngừng lui lại, hiển nhiên e ngại tới mức tận cùng.
Lúc Lăng Hàn sắp đi tới cuối thông đạo, những âm hồn kia lui không thể lui, hoàn toàn gộp lại làm một.
Bọn nó không ngừng phát ra tiếng rít bằng thần thức, dường như đang cảnh cáo Lăng Hàn đừng tới gần, nếu không, bọn nó không tiếc liều cá chết lưới rách.
Lăng Hàn không quan tâm, hắn tiếp tục tiến lên.
Cảnh tượng kinh người xuất hiện, những âm hồn kia bắt đầu tự giết lẫn nhau.
A, bị sợ choáng váng?
Sau khi mấy âm hồn chém giết nhau, ánh sáng cấu thành thân thể bọn chúng bị âm hồn khác hấp thu, những âm hồn kia cũng lớn lên.
Lăng Hàn kinh ngạc, mặc dù chúng tự giết lẫn nhau nhưng cũng là một loại thủ đoạn tự cứu, thôn phệ đồng bạn lớn mạnh bản thân, cuối cùng đạt tới trình độ có thể ngăn cản Lăng Hàn.
Giết.
Lăng Hàn không có tâm tình nhìn chúng lớn mạnh tới mức có thể chống lại mình, hắn xông lên phía trước, hắn vung hai quyền, năng lượng hủy diệt bao phủ hai tay.
Âm hồn tiêu vong với tốc độ mắt thường có thể thấy được, sau một phút đồng hồ, tất cả âm hồn đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Lăng Hàn nhanh chân đi ra khỏi thông đạo, hắn đưa tay cầm chuôi kiếm.
Lúc này có một đạo ý niệm truyền tới.
Lượng tin tức không ít, có công pháp Cổ Dương Thiên Kinh Chú Đỉnh thiên, có tọa độ và phương pháp mở ra nơi kế tiếp, còn có nhận biết của Cổ Dương Thánh Nhân về âm hồn.
Ánh mắt Lăng Hàn chấn động, hắn đang tiếp thu tư liệu, cũng đang tiêu hóa.
Mấy phút đồng hồ sau, hắn khoát tay.
- Đến đây đi, không có nguy hiểm.
Lăng Hàn nói.
Đại Hắc Cẩu gào lên, nó xông tới nhổ thanh kiếm lên:
- Đây là của Cẩu gia!
- Được được được, cho ngươi.
Lăng Hàn cười nói.
Hắn có Hỗn Độn Cực Lôi tháp, trong mắt hắn, pháp khí như vậy là cặn bã.
- Ta muốn bắt đầu tiếp dẫn hào quang, chuẩn bị xong chưa.
Lăng Hàn nói, sau đó nói với Đại Hắc Cẩu:
- Đầu tiên cầm thanh kiếm kia ra, ta cần dùng nó khống chế bí cảnh này.
Đại Hắc Cẩu vô cùng hoài nghi:
- Ngươi sẽ không phải muốn tham ô bảo bối của Cẩu gia đấy chứ?
- Cút!
Tất cả mọi người khoanh chân ngồi xuống, Lăng Hàn cắm vào bảo kiếm, ý niệm thông qua bảo kiếm trải rộng toàn bộ bí cảnh, hắn giống như thần linh không gì không làm được.
Ánh sáng màu xạnh xuất hiện.
Hưu hưu hưu, phía chân trời xuất hiện tia sáng màu xanh quấn quanh thân thể đám người Nữ Hoàng, Hổ Nữu.
Đám người Nữ Hoàng đều vận chuyển Cổ Dương Thiên Kinh, xèo, xèo, xèo, một tia sáng bị bọn họ hấp thu, hòa thành lực lượng cực kỳ bản nguyên, gia tăng tu vi và lớn mạnh tiên cơ của bọn họ.
- Cẩu gia sắp đột phá!
Cũng không lâu lắm, Đại Hắc Cẩu gào lên, lúc này khí tức của nó vô cùng mạnh mẽ nhưng không ổn định.
Nữ Hoàng, Hổ Nữu cũng đã đạt tới Trúc Thiên Cơ đỉnh phong, bắt đầu xung kích Trúc Cực Cơ.
Lăng Hàn tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tu vi Nữ Hoàng các nàng hiện tại tương đối kém, hắn muốn gia tăng cảnh giới của các nàng trước.
Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu không khó đột phá Trúc Cực Cơ, chỉ tốn gần nửa ngày là có thể đột phá, Lăng Hàn lại gọi ánh sáng tới cho bọn họ tu luyện.
Nếu như có thể một hơi xông lên Chú Đỉnh, như vậy là tốt rồi.
Nhưng ánh sáng này là đại bổ nhưng giống đan dược, cũng có trình độ bão hòa, qua nửa ngày, đám người Nữ Hoàng hấp thu ánh sáng cũng không thể gia tăng thực lực.
Lúc này, Lăng Hàn mới ngồi xếp bằng xuống, hắn trùng tu Cổ Dương Thiên Kinh Chú Đỉnh thiên, hắn hấp thu ánh sáng, bí lực của hắn tinh khiết hơn trước, nếu không, cảnh giới của hắn sẽ yếu hơn hơn lúc trước rất nhiều.
Sau khi tất cả ánh sáng biến mất, tu vi của Lăng Hàn cũng tiếp cận Thiên Đỉnh đỉnh phong, cái chân thứ ba kém một ít là hình thành.
Lăng Hàn hết sức hài lòng, mặc dù cảnh giới tiến bộ không lớn, nhưng bí lực đã được chiết xuất tinh khiết hơn rất nhiều, chiến lực tăng lên không nhỏ.
- Đi, nên rời đi.
Đại Hắc Cẩu vẫn chưa thỏa mãn:
- Trong bí cảnh lại không có chỗ tốt nào khác?
- A, đây chỉ là một trạm trung chuyển mà thôi, muốn có đại thu hoạch, cho dù thế nào cũng phải đến bí cảnh cuối cùng.
Lăng Hàn nói, hiện tại chỉ là giai đoạn Cổ Dương Thánh Nhân kiểm tra, cho nên có thể đạt được công pháp và ánh sáng gia trì, có thêm một thanh bảo kiếm đã là không tồi.
- Ai, Thánh Nhân keo kiệt.
Đại Hắc Cẩu nhổ nước bọt.
- Đúng đấy, quá keo kiệt.
Hổ Nữu cũng phụ họa nói.
- Đi.
Bọn họ ra khỏi bí cảnh, Lăng Hàn đã sớm xóa đi ký ức của tất cả người Lưu gia, trực tiếp đi tới đế đô.
Lăng Hàn muốn tới gặp Hiên Viên Định Quốc trước, rốt cục gia hỏa này cũng bước vào Trúc Cơ, nhưng giới hạn ở thiên phú, có khả năng hai trăm năm nữa cũng khó đột phá Chú Đỉnh. Lăng Hàn lưu lại một ít Hóa Cơ đan cho hắn, hi vọng có thể trợ giúp đối phương một chút sức lực, tương lai có cơ hội bước vào Chú Đỉnh.
Sau đó, hắn lại đi thăm công chúa Yêu tộc.
Bích Tiêu công chúa vẫn lưu lại đế đô, sau khi nàng nhìn thấy Lăng Hàn thì chờ mong nói:
- Ngươi muốn đi Cửu Dương Thánh địa sao?
- Đúng vậy, làm sao vậy?
Lăng Hàn hỏi lại.
- Ta đang lo không có cách nào đi, ngươi tới thật đúng lúc.
Cũng phải, Bích Tiêu công chúa được Hầu ca trợ giúp khôi phục huyết mạch, hiện tại xem như cũng có Tiên Thiên thần thể, phù hợp điều kiện của Cửu Dương Thánh địa.
- Được, chúng ta cùng đi.
Trên Thiên Hải tinh không có gì đáng lưu luyến, Lăng Hàn cũng không có đi gặp Trần Phong Viêm, hắn lớn hơn Hóa Linh Chân Quân một đời, gặp mặt chỉ làm đối phương xấu hổ, cho nên không gặp tốt hơn.
Lăng Hàn bảo Đường Vân Nhi cầm phi toa ra, bọn họ quay về Nguyệt Hoa tinh, chỗ đó có truyền tống trận, tốc độ cũng nhanh hơn phi toa rất nhiều.
Một tháng sau, bọn họ đi tới Nguyệt Hoa tinh, đám người Lâm Lạc đã sớm xuất phát, Lăng Hàn cũng không nhàn rỗi, hắn và đám người Nữ Hoàng bắt đầu gấp rút lên đường.
Bọn họ liên tục ngồi bảy lần truyền tống trận, không thể không dừng lại và tìm nơi ở lại.
...