Chương 1413: Tàn sát lớn


...

Ầm!

Một cột sáng phóng lên trời, trực tiếp nổ ra một cái động ở trên đại địa, phá tan không gian hỗn loạn của chiến trường hai giới, đồng thời bắn vào tinh không của Thần giới cùng Minh Giới, toả ra quang minh vô tận, còn muốn sáng hơn Thái Dương, dù cho cách một tinh vực cũng có thể thấy rõ.

Nhiều cường giả Hằng Hà cảnh bay lên tán loạn, muốn triển khai tranh cướp.

Nhưng vào lúc này, cột sáng kia xoay tròn, vô cùng nhanh, ngay cả Hằng Hà Cảnh cũng không cách nào né tránh, xoạt, trong nháy mắt liền xoay tròn mấy vạn vòng.

- A…

Có cường giả Hằng Hà Cảnh phát ra tiếng kêu thảm, bọn họ hoảng sợ phát hiện, thần hồn của mình bị nhen nhóm, Tinh Hà tự mình đổ nát, thật giống như tăng thêm nhiên liệu cho thần hồn, để thần hồn đốt càng ngày càng vượng, hoàn toàn dừng không được nữa.

Chuyện này... Đây là đi lên con đường chết a!

Khác Tạ Tiền ở chỗ, một cái là mất đi lý trí, hoàn toàn không biết mình đang làm gì, còn bọn họ thì thanh thanh sở sở ý thức được cái gì đang phát sinh, mà điều này cũng làm cho bọn họ tim mật đều nứt.

Tử vong không đáng sợ, nhưng trơ mắt nhìn mình đi tới tử vong, trải qua như vậy tuyệt không phải ai cũng có thể chịu đựng.

Nhưng không ai có thể phản kháng, ngay cả đại năng Hằng Hà Cảnh cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn linh hồn của mình cháy hừng hực, sức sống ở trong thời gian cực ngắn phóng thích. Sinh mệnh tinh khí của cường giả Hằng Hà Cảnh kinh người cỡ nào, mặt đất trong nháy mắt sinh ra vô số cây cỏ, hoa tươi.

Mắt trần có thể thấy, những cây cỏ này từ trong mặt đất chui ra, đâm chồi, nảy lá, khỏe mạnh trưởng thành, cuối cùng nở ra hoa tươi.

Mùi thơm tung bay, để thế giới dưới lòng đất này phảng phất biến thành nhân gian tiên cảnh.

Nhưng cái này đánh đổi quá to lớn, mười mấy Hằng Hà Cảnh a, sinh mệnh vô tận thiêu đốt, mới sẽ trình diễn một hồi sinh mệnh kỳ tích như vậy.

Mỗi một tên cường giả Hằng Hà Cảnh gào thét, nỗ lực muốn thoát khỏi khốn cảnh như vậy, thế nhưng vô dụng, một loại lực lượng vượt xa bọn họ tác dụng lên người, để bọn họ chỉ có thể trở thành thịt cá trên thớt gỗ, mặc người xâu xé.

Giống Tạ Tiền, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể kéo dài một ngày mà thôi, sau một ngày, bọn họ sẽ hoàn toàn hóa thành tro, dù cho thể phách vẫn như cũ, nhưng không có thần hồn, bọn họ vẫn là một người chết.

Đây là một trận tàn sát, cũng là thảm kịch chưa bao giờ gặp của Trường Quang Tinh Vực trong mười tỉ năm qua, mười mấy cường giả Hằng Hà Cảnh bị tập thể tàn sát, khai sáng một tiền lệ.

Trong Hắc Tháp, Lăng Hàn cùng Thiên Phượng Thần Nữ trợn mắt ngoác mồm. Thiên Phượng Thần Nữ là nghe Lăng Hàn thuật lại tình huống trước mắt, làm cho nàng cực kỳ khiếp sợ. Dưới cái nhìn của nàng, Hằng Hà Cảnh chẳng khác nào vô địch thiên hạ, những cường giả vô địch như vậy lại không còn sức đánh trả, đều bị thiêu hồn.

- Xem ra... Đinh Tử Chân cũng không có nói hết chân tướng cho chúng ta.

Lăng Hàn trầm giọng nói.

Thiên Phượng Thần Nữ gật đầu, ngay cả Hằng Hà Cảnh cũng bị đốt đi, Thánh Nhân đến cũng như thế, vậy trên đời này có ai có thể cứu sống Đinh Linh được?

- Không chỉ không có nói cho chúng ta biết chân tướng, sợ là chúng ta còn bị lợi dụng.

Nàng suy đoán nói.

- Sở dĩ Đinh Tử Chân an táng con gái ở đây, có khi bởi vì nơi này là chiến trường hai giới.

Lăng Hàn gật đầu:

- Ngàn tỉ năm qua, nơi này không biết chết bao nhiêu người, chảy bao nhiêu huyết, tuy ta không biết cụ thể làm sao đoàn tụ hồn phách của một người đã chết, nhưng nghĩ hẳn có quan hệ với tử vong, máu tươi, vậy chiến trường hai giới chính là địa phương thích hợp nhất.

- Ngàn tỉ năm tích lũy, phỏng chừng là đạt đến một điểm giới hạn nào đó, vì lẽ đó nơi này mới xuất hiện ở thế gian.

Thiên Phượng Thần Nữ nói theo.

- Để người sống huyết tế, hẳn là bước thứ hai a.

Lăng Hàn nói.

- Ngũ Tông có thể luyện chế Nhất Giới Đan, vậy thủ đoạn của Đinh Tử Chân càng thêm kinh người, lấy Thần linh làm tài liệu, luyện ra đại dược chân chính, đúc lại linh hồn của một người chết đi không biết bao nhiêu năm, lại chuyển thế trùng sinh.

Thiên Phượng Thần Nữ nói.

Hai người nhìn nhau một cái, đại thể có thể suy đoán ra chân tướng của chuyện này, nhưng vấn đề là, bọn họ hoàn toàn không có cách nào nhúng tay, chỉ có thể ở trong Hắc Tháp ngồi xem.

Đi ra ngoài, một con đường chết!

- Hi vọng con thỏ cùng lão nhân sâm háo sắc kia không có chuyện gì, đám người Vô Diện đã chạy xa, hẳn là không sao.

Lăng Hàn thở dài.

- Ân.

Thiên Phượng Thần Nữ gật đầu.

Đám Vương giả Vô Diện chạy trốn nhanh, thực lực lại tương đối bất phàm, chạy đi hẳn không có vấn đề. Mà con thỏ cùng lão nhân sâm tuy cảnh giới không cao, nhưng làm người cực kỳ trơn trượt, công lực chạy trốn nhất lưu, chỉ nói năng lực chạy trối chết, thì có thể so với Tinh Thần Cảnh.

- Có điều Tử Nguyệt Thần Nữ liền…

Hai người Lăng Hàn đồng thời mở miệng, nhưng lại lập tức im bặt.

Bọn họ đều nhận ân huệ của Tử Nguyệt Thần Nữ, nhưng dưới tình huống trước mắt, bọn họ căn bản không thể đi ra ngoài cứu Tử Nguyệt Thần Nữ, điều này làm cho trong lòng bọn họ không dễ chịu, đồng thời cũng sản sinh phẫn nộ với Đinh Tử Chân.

Ngươi phục sinh con gái là một chuyện, nhưng để nhiều người đánh đổi mạng sống như vậy, cũng quá phát điên.

Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, Đinh Tử Chân không khác Ngũ Tông, cũng chôn giết vô số sinh linh.

Đùng, đùng, đùng, từng vị cường giả thiêu đốt hết sinh mệnh, thân thể ngã xuống, ở bề ngoài xem không có một chút xíu tổn thương, nhưng trên thực tế, linh hồn của bọn họ đã không còn, bị chết triệt triệt để để.

Ầm!

Trong quan tài cổ lần thứ hai phun ra một cột sáng, còn lớn hơn cột sáng trước, mà ở trong cột sáng, một bóng người chậm rãi bay lên, tứ chi rủ xuống, phảng phất ngủ say, lại phảng phất như đang hôn mê.

Đây là một cô gái, nhưng hiện tại chỉ còn da bọc xương, mặc quần dài màu xanh biếc, ở trong gió nhẹ nhàng tung bay.

Chuyện quái dị xuất hiện, làn da của nàng đang trở nên đẫy đà, thật giống như có một luồng sinh mệnh truyền vào thân thể của nàng, từ chân phải bắt đầu, da dẻ khô héo cấp tốc trở nên thủy nộn, sau đó đi lên, nhưng chỉ giới hạn ở nửa người.

Nhưng có thể rõ ràng nhìn thấy, cái mông của nàng nguyên bản khô quắt chậm rãi vểnh lên, rắn chắc, tròn trịa, mà ngực cũng chậm chậm đứng thẳng, có khe núi, độ cong kinh người.

Cuối cùng là mặt, môi anh đào như lửa, gò má như ngọc, tóc đen cũng khôi phục ánh sáng lộng lẫy, hiển lộ ra đường viền mỹ lệ.

Nhưng cái này chỉ có nửa bên.

Vèo, cột sáng đột nhiên biến mất, nữ tử kia vẫn đứng ở giữa không trung như cũ.

Mí mắt nàng run lên, mở hai mắt ra.

...