Chương 2596: Nắm giữ! (Thượng)


...

Đương nhiên, quyển sách thần bí chỉ còn lại một, có thể được lợi dụng bao lâu cũng là một vấn đề.

Mọi người không ngày không đêm tiến hành tìm hiểu, nhưng những công thức kia của Ngõa Lý quá khó lý giải, ngay cả Đế Tinh như Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu cũng tiến bộ chầm chậm, e rằng trong thời gian ngắn là không cách nào có thu hoạch gì.

Nữ Hoàng, Hổ Nữu đều có mục đích rõ ràng, trước tiên xung kích Thập Nhất Bí, lại đi nghiên cứu sự tình năng lượng hư tử, mà Nhu yêu nữ thì nhìn chằm chằm Thăng Nguyên Cảnh, quyết định chủ ý trở thành Thăng Nguyên Cảnh thứ nhất trong bọn họ, tương tự không có bị năng lượng hư tử mê hoặc.

Đối với ba nữ kiên trì, Lăng Hàn biểu thị rất thưởng thức, Võ Giả nhất định phải có kiên trì của mình, như vậy mới có khả năng leo lên đỉnh cao.

Sau đó năm ngày, Lăng Hàn vẫn không có bất luận thu hoạch gì, mà cao thủ bảng đã tiến vào thập lục cường, vẫn như cũ là song bại đào thải. Lấy thực lực của Lăng Hàn đương nhiên lấy chiến tích hai thắng tiến vào thập lục cường, mà nhìn ứng cử viên thập lục cường một chút, chỉ có một hạt giống không thể bảo lưu lại.

Đây là bởi vì hắn ở ba mươi hai cường gặp phải đối thủ mạnh mẽ, liều lưỡng bại câu thương, năm ngày căn bản không đủ để khôi phục, kết quả ở thập lục cường bị một kình địch hất rơi xuống ngựa.

Từ thập lục cường bắt đầu, chính là đấu bại đào thải, mỗi người chỉ có một cơ hội.

Đối thủ đầu tiên của Lăng Hàn, chính là Mạch, người thứ hai của cao thủ bảng lần trước.

Đây là một Thánh Thú, Lang tộc, cả người che lông dài màu bạc, cái đuôi hình rồng, cường tráng mạnh mẽ, lúc đánh múa, ngay cả không gian cũng có thể miễn cưỡng đánh nát, ở phía sau hình thành một mảnh hư vô.

Hắn sớm đã là cao thủ thành danh, từ lúc Hoài Kiếm còn chưa có xuất hiện, cũng đã từng thu được cao thủ bảng thứ nhất, mà hắn hiển nhiên không có ý nghĩ đột phá Thăng Nguyên Cảnh, tựa hồ dự định tiếp tục chờ đợi ở cảnh giới này, muốn làm đệ nhất cao thủ bảng số lần nhiều nhất trong lịch sử.

Cái này đương nhiên chỉ là người khác đoán bậy, không đột phá là bởi vì hắn cảm giác căn cơ chưa vững chắc, còn có không gian tăng thêm một bước.

Hắn đứng trước mặt Lăng Hàn, thân thể thẳng tắp, như một nộ tiễn.

- Bá, rốt cục có cơ hội giao thủ với ngươi.

Hắn nói, âm thanh ầm ầm, thật giống như sấm nổ.

Lăng Hàn có chút đáng tiếc, loại Thánh Thú này nhất định thịt rất ngon, cực kỳ bổ dưỡng, nhưng hiện tại mọi người nhìn trừng trừng, hắn làm sao có thể giết sau đó thu vào Hắc Tháp?

- Nữu muốn ăn thịt!

Hổ Nữu ở bên ngoài hô, nhắc nhở cho Lăng Hàn.

Lăng Hàn thở dài, nhìn chằm chằm một cái bắp đùi của Mạch:

- Chúng ta thương lượng, bán cho ta một cái chân được không? Ta bảo đảm không ăn, chỉ là nghiên cứu.

Mạch nhất thời giận tím mặt, còn nói không ăn, ánh mắt ngươi nhìn chằm chằm ta cũng sắp muốn phát quang, nước miếng trong miệng sắp nhỏ xuống, lừa gạt quỷ đi!

- Dám xem thường ta, ngươi thật quá mức!

Hắn nén giận ra tay, đầu sói hiện ra một phù hiệu cổ xưa, lưu chuyển ra khí tức kinh người, cực kỳ đáng sợ.

- Có người nói, Mạch được một vị Thiên Tôn chỉ điểm.

- Không sai, phù văn trên trán hắn là đến từ vị Thiên Tôn kia.

- Chà chà, được Thiên Tôn chỉ điểm qua, chẳng trách có thể xếp thứ hai ở trên cao thủ bảng.

- Trận chiến này ai thắng ai thua cũng chưa chắc a!

Khán giả nghị luận sôi nổi.

Lăng Hàn hững hờ, đánh nhau cùng cấp, Đế Tinh đã kích không nổi hứng thú của hắn.

Cấp độ của hắn đã nhảy ra Đế Tinh, càng lên một tầng thứ.

Dị vực không có cách gọi với tầng thứ này, nhưng quả thật có thiên kiêu như vậy, tỷ như Hoài Kiếm, Tỉnh Trung Nguyệt, Khư Tinh, Huyết Qua.

Phóng tầm mắt Tiên Vực, Lăng Hàn cảm thấy Kỷ Vô Danh miễn cưỡng tính vào, nhưng từ tình huống trước đến kỳ thực vẫn chênh lệch một ít, dù sao cấp độ thiên địa không giống.

Có điều nếu như Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu có thể nắm giữ năng lượng hư tử, chỉ cần có thể lấy ra năng lượng hư tử rèn luyện bản thân, vậy tất nhiên có thể tăng sức chiến đấu trên diện rộng, ở trên tiến hóa lũy thừa đạt đến mười một.

Lăng Hàn tùy ý ra quyền, tuy không có bạo phát toàn lực, nhưng dễ dàng liền chế trụ Mạch, chỉ mấy chục chiêu liền chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, cũng dễ dàng đạt được thắng lợi, thẳng tiến bát cường. Mà Mạch, lần trước xếp thứ hai thì nhiều nhất chỉ có thể xếp ở vị trí thứ chín.

Sau một ngày, danh sách bát cường ra lò, siêu cấp Đế Tinh như Hoài Kiếm đương nhiên không có chút hồi hộp nào tiến vào trong đó.

Hiện tại tiếng hô đoạt quán quân cao nhất chính là Lăng Hàn, Hoài Kiếm, Khư Tinh, Tỉnh Trung Nguyệt cùng Huyết Qua, đây là trong lịch sử chưa từng có, lại lập tức hiện ra nhiều vô thượng thiên kiêu như vậy.

Thế nhưng, vòng chiến đấu kế tiếp, khẳng định có hai siêu cấp Đế Tinh sẽ gặp gỡ, cũng ý nghĩa có một tên siêu cấp Đế Tinh sẽ bị đào thải.

Đến tột cùng là người nào xui xẻo vậy?

Tám người một lần nữa rút thăm, kết quả trúng đạn chính là Khư Tinh cùng Huyết Qua, bọn họ phải có một người bị đào thải trước tiên.

Vẫn là năm ngày nghỉ ngơi, mỗi người đều tràn ngập kỳ vọng, rốt cục có nhìn siêu cấp Đế Tinh quyết đấu.

Trước tuy mấy siêu cấp Đế Tinh gặp gỡ qua, nhưng kia là quần chiến, còn có hạn định thời gian, nhưng xếp hạng chiến của cao thủ bảng thì lại khác, một không có thời gian hạn chế, hai không có hạn chế chiêu thuật, đại chiêu gì cũng có thể thả, không cần lo lắng sẽ giết chết người.

Có Tổ Vương tọa trấn, sẽ ngăn lại đúng lúc.

Lăng Hàn lần thứ hai tập trung nghiên cứu, thời điểm ngày thứ sáu đến, hắn ngơ ngơ ngác ngác, nhưng cảm giác một luồng lực lượng hùng vĩ bị hắn hấp thu đến.

Năng lượng hư tử!

Lần này, hắn lập tức phản ứng lại.

Xoảng, thiên địa hưởng ứng, Lôi Vân dày đặc.

Lăng Hàn không có lập tức dừng lại, mà ghi khắc trạng thái này ở trong đầu, sau đó mới cấp tốc đình chỉ, mặc cho năng lượng hư tử lưu chuyển vài vòng ở trong người, tăng lên thể phách của hắn, sau đó biến mất.

Thiên kiếp mất đi mục tiêu nhằm vào, bắt đầu chậm rãi tiêu tan.

Lần này Lăng Hàn có chuẩn bị, bế quan ở ngoài học viện, bằng không phỏng chừng không có ai còn dám tiếp tục chờ đợi ở trong Tứ Hoa Học Viện, quá nguy hiểm a, lúc nào cũng có thể bị Thiên Tôn đại kiếp oanh tạc, ai có trái tim lớn như vậy?

Hắn chậm rãi đi trở về học viện, một bên thì hồi ức.

- Thì ra là như vậy!

...