Chương 2135: Quy tắc giết chóc


...

Ầm.

Một chưởng bổ ra, kiếm khí ngang dọc.

- Oa oa oa. Người thật đáng giận. Đó là của Nữu!

Hổ Nữu giơ chân, cũng xông ra ngoài, công kích quái vật hình người này.

Vừa ra tay, liền có thể nhận ra được thực lực của quái vật hình người.

Dương Hồn Cảnh.

Chống lại Trảm Trần, đây tuyệt đối là nghiền ép. Đáng tiếc chính là, bất kể nữ hoàng hay Hổ Nữu, đều không phải là Trảm Trần bình thường, mà là Ngũ Trảm Đế giả!

Luận về cảnh giới, các nàng lại tương đương với Dương Hồn. Mà nói đến chiến lực... Các nàng hiện tại cũng có thể còn vô địch nhất giai.

Nói cách khác, ngay cả cường giả Âm Hồn, các nàng cũng có thể đánh bại.

Dưới sự liên thủ của hai nàng, quái vật hình người này lại ngăn cản thế nào.

Ầm ầm ầm.

Sau một trận đánh loạn, rất nhanh hắn đã bị đánh bị.

Cổ quái chính là, quái vật hình người này cũng không có thân thể. Dưới một đống gai nhọn, thân thể thật ra là khoảng không. Chỉ có một viên đá màu đỏ thẫm, giống như trái tim. Chỉ có điều cũng chỉ có kích cỡ bằng một đoạn ngón út.

- Tại sao muốn giành với Nữu?

Hổ Nữu không bỏ qua, nhìn chằm chằm vào nữ hoàng.

Nữ hoàng lại mặc kệ nàng, bộ dạng ngươi là tiểu hài tử, ta không chấp nhặt với ngươi.

- Đại yêu tinh đáng ghét!

Hổ Nữu giơ chân, dán sát nữ hoàng không tha, muốn đòi một lời giải thích. Có đôi khi nàng lại đặc biệt chấp nhất.

Lăng Hàn lại lấy viên đá màu đỏ thẫm kia lên. Chỉ có điều, tay hắn mới vừa đụng đến, trong đầu của hắn lập tức dâng lên huyết quang vô biên. Một mảnh đao quang kiếm ảnh, giết chóc.

A?

Hắn lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nói:

- Quy tắc giết chóc!

Trong Hắc Tháp có quy tắc giết chóc. Hắn đã tìm hiểu ra một ít da lông. Đối với quy tắc như vậy hắn tuyệt đối không xa lạ gì.

Nữ hoàng nhất thời cảm thấy hứng thú. Nàng cũng đi tới kiểm tra.

- Uy uy uy, đại yêu tinh, ngươi còn không có nói tại sao muốn giành với Nữu?

Hổ Nữu không buông tha.

- Quy tắc giết chóc?

Nhu Yêu Nữ cũng sán lại gần, tràn ngập vẻ hứng thú.

- Ngươi là nói, cái này có chứa quy tắc giết chóc sao?

Quy tắc giết chóc ở trong ngũ hành, ngoài hệ lôi ra, bình thường cơ bản không có cơ hội chạm tới. Vô cùng trân quý.

Lăng Hàn trừng mắt nhìn nàng, nói:

- Có cũng không có liên quan gì tới nàng.

Nhu Yêu Nữ tức giận dừng lại. Nam tử này đúng là thô lỗ không hiểu phong tình. Thật muốn bóp chết hắn.

Lăng Hàn ném Thạch Đầu cho nữ hoàng. Hắn nắm giữ Hắc Tháp, bất kỳ lúc nào cũng có thể nghiền ngẫm về quy tắc giết chóc. Không cần loại vật này.

Nữ hoàng đương nhiên sẽ không khách khí, thu vào đá huyết sắc.

Nhu Yêu Nữ thoáng chu miệng lên. Nàng cũng rất muốn. Nhưng Lăng Hàn lại có thể hỏi cũng không hỏi nàng. Thực sự ghê ghét.

- Đại yêu tinh, Nữu và ngươi nói chuyện đi!

Hổ Nữu vẫn còn không chịu bỏ qua.

Trong lúc Hổ Nữu một đường truy hỏi, bọn họ đã đi được gần hai ba dặm. Lại có một quái vật hình người toàn thân mọc đầy gai nhọn xuất hiện.

Hổ Nữu hú lên một tiếng quái dị, vội vàng giành xuất thủ trước. Rất nhanh nàng lại giết chết con quái vật này.

Không ngoài dự đoán, gai nhọn rơi xuống đất, bên trong trống rỗng, chỉ có một viên đá nhỏ đỏ sậm giống như máu.

- Vẫn là quy tắc giết chóc.

Lăng Hàn gật đầu, lại ném viên đá cho nữ hoàng.

Nếu ở sơn cốc này đã trở nên bằng phẳng, cũng sẽ không có khái niệm đường nữa, mà biến thành một bình nguyên cực lớn. Bởi vậy, những người như bọn họ giống như cục đá ném vào trong biển rộng, chỉ làm nổi lên một bọt nước.

Mỗi người khẳng định sẽ lựa chọn những phương hướng có phần khác nhau. Sau khi đi tự do qua một khoảng cách xa, chênh lệch như vậy lại càng lớn. Bởi vậy, đám người Lăng Hàn vừa không đuổi kịp đám người trước mặt, cũng không có bị những người phía sau đuổi kịp.

Bọn họ rốt cuộc có phải vượt lên vị trí đầu, hay là tụt lại phía sau, điều này hoàn toàn không biết được.

- A a a!

Cổ quái tiếng thú gào vang lên. Phía trước xuất hiện một con yêu thú cổ quái.

Nhìn dáng vẻ chắc hẳn giống như một con heo. Nhưng toàn thân lại mọc đầy gai nhọn. Trong nháy mắt khiến nó lớn hơn, có một loại cảm giác dữ tợn áp bách.

- Ta tới!

Nhu Yêu Nữ giành bước ra. Nếu như con quái thú này vẫn bị Lăng Hàn, nữ hoàng hoặc là Hổ Nữu giết chết, nàng căn bản không có được phân chia một khối bảo thạch ẩn chứa quy tắc giết chóc này.

Cho dù nàng giành lên trước đánh một cái, tiếp theo vẫn đứng ngoài xem cuộc vui, da mặt dày một chút cũng có thể được chia một chén súp, có đúng hay không?

Nàng trực tiếp ra tay. Trong bàn tay trắng thuần rung lên, đã xuất hiện thêm một thanh Đào Mộc Kiếm, chém về phía Kiếm Trư.

Vèo.

Kiếm khí di chuyển, hóa thành một đạo ánh sáng chói lòa.

Một kiếm này chém ở trên người Kiếm Trư, nhưng ngay cả một cái gai cũng không có chặt đứt. Trái lại khiến cho con Kiếm Trư này nhìn chằm chằm vào nàng. Một hung sát khí nhất thời đập vào mặt, khiến cho gương mặt Nhu Yêu Nữ trắng nhợt, thiếu chút nữa đã hôn mê.

Đây là quy tắc giết chóc, đáng sợ vô cùng.

Ngay cả Lăng Hàn cũng biến sắc, nói:

- Không tốt, gia hỏa này là cấp bậc Địa Hồn!

Ầm ầm ầm.

Kiếm Trư đã di chuyển bốn vó, lao thằng về phía đám người Lăng Hàn.

- Tới, thử một lần!

Lăng Hàn hào hứng xông qua, một quyền nghênh đón.

Ầm!

Lăng Hàn lập tức bị đánh bay, thân hình di chuyển nhanh giống như một pháo đạn.

Sau khi bị đánh bay mấy trăm dặm, lúc này thân hình Lăng Hàn mới chậm lại. Chỉ thấy trang phục ở phần bụng của hắn đã bị nghiền nát, hiện ra một miệng vết thương hình vòng tròn. Trên bụng của hắn cũng xuất hiện vết máu. Lại bị thương vì một đòn này.

Chiến lực cấp bậc Địa Hồn, quả nhiên đáng sợ.

Lăng Hàn sờ sờ bụng dưới, liên tục nhe răng. Không hổ danh là quy tắc giết chóc. Nếu không, chỉ là địa hồn cũng không có dễ dàng phá hủy thân thể của hắn như vậy.

Chút vết thương ấy không đủ để khiến cho hắn suy sụp. Nhưng vấn đề là, lực công kích của hắn còn xa mới bằng lực phòng lực. Đánh con Kiếm Trư này cũng chỉ có thể bị đánh nổ. Vậy hắn cần gì phải làm vậy?

Trốn sao? Trốn vào Hắc Tháp sao?

Lăng Hàn lắc đầu. Hắn triển khai không gian di chuyển.

Vèo.

Trong nháy mắt hắn lại xuất hiện ở phía trước con Kiếm Trư kia. Tiên Ma Kiếm được lấy ra. Hắn chém qua.

Coong. Hào quang cường đại phóng ra, kiếm khí phóng lên cao.

Kiếm Trư tất nhiên sẽ không sợ hãi. Toàn thân nó run lên.

Vèo vèo vèo.

Vô số gai nhọn bắn ra, lao về phía Lăng Hàn.

Lại ở trong một lần chớp mắt như vậy, con Kiếm Trư này liền biến thành heo ánh sáng.

Lăng Hàn vươn tay, nhẹ nhàng nói:

- Thời gian, dừng!

Oong.

Kiếm Trư cũng tốt, kiếm bay múa đầy trời đâm cũng tốt, đều đồng thời tiến vào trạng thái bất động.

...