...
Cùng Quảng Nguyên, Chu Vô Cửu nói chuyện tào lao một lúc, Lăng Hàn trở lại gian phòng của mình. Lại cùng Hổ Nữu chơi đùa một trận, sau đó hắn bắt đầu đi mua đồ ăn. Hắn định dọn nhà vào trong Hắc Tháp. Đây là địa phương an toàn nhất trên đời. Hơn nữa vạn nhất gặp gỡ nguy hiểm gì, bị người vây khốn, hoặc vây ở một địa phương nguy hiểm, hắn cũng có thể ở trong Hắc Tháp một đoạn thời gian, đợi nguy cơ hóa giải.
Giường, bàn, ghế, còn có các loại thực vật. Dù sao không gian tầng thứ nhất của Hắc Tháp cũng lớn đến thái quá, hầu như tự thành một giới. Ân, có khả năng nuôi gà, vịt, heo, dê, bò vào đây. Thậm chí còn có khả năng đào một hồ nước nuôi cá, thực trở thành một thế giới tự cung tự cấp. Lăng Hàn hỏi Tiểu Tháp. Tiểu Tháp cho hắn một câu trả lời khẳng định. Không gian của Hắc Tháp quả thật có thể giống như một bí cảnh, trở thành một thế giới độc lập. Bởi vì vội vàng chuyện của mình, nên Lưu Vũ Đồng vài ngày không đến cũng không có khiến hắn chú ý. Mà trong không gian đơn điệu của Hắc Tháp cũng xuất hiện nhiều vật mới lạ. Không chỉ linh thảo, Lăng Hàn còn trồng cây cối thông thường, cỏ xanh, ngoài ra còn có vườn rau… Nguyên bản hắn lo lắng trồng ở trong Hắc Tháp một năm bằng ngàn năm bên ngoài, những thực vật này có thể rất nhanh thì chết hay không, nhưng sự thực không phải như vậy. Tầng thứ nhất của Hắc Tháp không có gia tốc thời gian.
Bởi vậy nếu nói một năm ngang ngàn năm, trên thực tế là hiệu quả có khả năng đạt được ngàn năm. Mà không phải là thật dài thêm ngàn năm. Chỉ trồng hai ba ngày, các loại rau dưa nơi này liền lớn lên, hoàn toàn có thể ăn. Nhưng sẽ không chết già, mà lớn lên càng ngày càng khỏe mạnh, hướng về loại rau dưa khổng lổ. Như cây cải củ trực tiếp dài ra mặt đất, như một cây đại thụ.
Lăng Hàn rút ra một ít dùng để nấu ăn, để cho Quảng Nguyên, Chu Vô Cửu, Hổ Nữu ăn liền hô mỹ vị. Lăng Hàn cũng nếm thử, quả thực, mùi vị ngon không gì sánh được. Cũng không phải thủ nghệ của hắn tốt, mà là nguyên liệu nấu ăn quá tốt. Lăng Hàn lại ở trong Hắc Tháp vẽ ra thật nhiều khu vực dùng để nuôi gà dê heo bò. Mấy thứ này ăn thực vật mọc ra trong dược điền, có lúc thậm chí sẽ ăn một ít linh thảo cấp thấp. Nuôi một đoạn thời gian mà nói, phỏng chừng những gà heo bò này sẽ trở nên mỹ vị không gì sánh được. Có lộc ăn, có lộc ăn.
Lăng Hàn giết Phong Lạc, trước đó bởi vì Ma Thiên Bí Cảnh mở ra nên không có tạo thành oanh động quá lớn. Nhưng bây giờ hắn đã trở về, mà chuyện tình của Ma Thiên Bí Cảnh cũng kết thúc, theo lý mà nói hẳn sẽ có người tới gây sự với hắn. Nhưng trên thực tế, hình như hết thảy đều không có phát sinh qua, bình tĩnh có chút kinh người. Ở ngày thứ năm, đột nhiên có một tin tức dẫn bạo toàn bộ Hoàng Đô. Một trong Bát Đại Hào Môn, Lưu gia quý nữ Lưu Vũ Đồng muốn lập gia đình! Một trong Hoàng Đô song mỹ Lưu Vũ Đồng sắp ra khỏi khuê phòng?
Tân lang là ai? Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Hoàng Đô đều oanh động. Nam tử trẻ tuổi của các gia tộc đang hâm mộ đố kị. Đồng thời cũng hiếu kỳ tân lang là ai, lại có khả năng ôm nữ thần trong lòng mọi người về nhà. Kết quả... Là Phong Minh! Phong Minh là ai? Cùng Phong Lạc có quan hệ gì? Đáp án rất nhanh thì công bố, Phong Minh là một đường đệ của Phong Viêm, năm nay hai mươi tuổi. Là một tên bất học vô thuật, trước đây cùng Phong Lạc tịnh xưng Phong gia song phế. Hiện nay còn không có tới Tụ Nguyên Cảnh, luận ăn uống phong nguyệt thì mọi thứ tinh thông. Một phế vật như vậy cũng có thể cưới Lưu Vũ Đồng? Sao Lưu gia sẽ gả Lưu Vũ Đồng cho một đống cặn bã như vậy? Lưu gia không ngốc. Không chỉ không ngốc, hơn nữa còn là một trong Hoàng Đô Bát Đại Gia Tộc, gần với Hoàng thất nhất. Như vậy Phong Lạc cho ra chỗ tốt gì?
Có lẽ nên nói là uy hiếp gì, mới có thể để Lưu gia làm ra quyết định như vậy? Lưu gia đã phóng tin tức, ba ngày sau là ngày đại hỷ của Phong Minh và Lưu Vũ Đồng. Tất cả thanh niên ở Hoàng Đô đều không phục. Dựa vào cái gì Phong Minh có khả năng cưới Lưu Vũ Đồng? Phế vật như vậy cũng có thể ôm tuyệt thế giai nhân, chuyện này không phải đánh mặt bọn họ sao? Nhưng cũng có rất nhiều người biết, Lưu Vũ Đồng không phải nữ nhân của Lăng Hàn sao? Sao đột nhiên lại thành hôn với Phong Minh, đây là có chuyện gì? Ân oán giữa Lăng Hàn và Phong gia cũng không phải bí mật gì. Đầu tiên là phế hai tay của Phong Lạc, sau thì trực tiếp giết Phong Lạc. Có thể nói là tử thù, nhất định phải có một phương ngã xuống mới có thể kết thúc. Hiện tại Phong Minh công nhiên kết hôn với Lưu Vũ Đồng, đây là đánh mặt của Lăng Hàn chăng? Khẳng định a!
Để một phế vật cưới Lưu Vũ Đồng, không chỉ đánh mặt, hơn nữa còn nhục nhã! Nếu như Lăng Hàn nhịn mà nói, sau này còn làm sao gặp người? Có ý tứ, có ý tứ! Hôn lễ ba ngày sau tất nhiên sẽ có trò hay để nhìn. Tin tức truyền tới trong tai Lăng Hàn. Hắn hơi sững sờ, mới ý thức được mấy ngày nay Lưu Vũ Đồng không đến, không phải bởi vì nàng có chuyện, mà là bị Lưu gia giam lỏng, căn bản không có khả năng ly khai. Nàng là thị nữ của mình a! Lăng Hàn nhẹ nhàng gõ bàn. Hôn lễ sẽ tiến hành ở ba ngày sau, nói cách khác Phong Viêm đã sớm về Hoàng Đô, tự nhiên cũng biết sự tình Phong Lạc bị hắn giết. Nhưng người này lại nhịn được, không trực tiếp giết tới cửa, mà gọi Phong Minh từ Đại Nguyên Thành tới, để hắn cưới Lưu Vũ Đồng đến nhục nhã mình. Ở trong mắt người khác, hắn chắc là tuổi trẻ phong lưu, bên người có hai nữ nhân đẹp nhất Hoàng Đô, khẳng định thập phần yêu thích hai nàng. Bởi vậy Phong Viêm để Phong Minh hoành đao đoạt ái, đả kích hắn.
Từ chuyện này cũng có thể thấy Phong Viêm hận hắn bao nhiêu. Phá hủy thân thể của hắn đã không đủ, mà muốn hắn trở nên điên cuồng, ở trong tuyệt vọng chết đi. Có thống khổ gì so với nhìn nữ nhân mình yêu mến gả cho một đống cặn bã, đi ngăn cản thì bị giết chết? Phong Viêm nghĩ như vậy cũng không thể nói sai. Bởi vì mặc dù Lăng Hàn không coi Lưu Vũ Đồng là nữ nhân của mình, nhưng lấy tính cách bao che khuyết điểm của hắn, sẽ để thị nữ của mình bị buộc lập gia đình sao? Nói cách khác, ba ngày sau hắn nhất định sẽ đi đại náo hôn lễ! Nhưng nháo thế nào lại là chuyện khác. Hiện tại hắn chỉ là Dũng Tuyền Cảnh, còn chưa có tư cách ra lệnh cho Lưu gia trong Bát Đại Hào Môn. Thật muốn đánh nhau, dù hắn có Hắc Tháp quán lực, đề thăng tu vi tới Linh Hải Cảnh, nhưng Lưu gia có rất nhiều cường giả Thần Thai Cảnh tọa trấn, Linh Hải Cảnh cũng chỉ có thể bị trấn áp. Nếu như tế xuất Hắc Tháp, vậy khẳng định có thể giết chết tất cả. Nhưng chuyện này quan hệ quá lớn! Tiểu Tháp nói nó có thể dẫn ra tồn tại vô thượng, đến lúc đó kết quả tất nhiên là hắn chết, Hắc Tháp bị đoạt. Làm như thế nào mới có thể cứu thị nữ, lại toàn thân trở ra?
- Tiểu tử, ngươi dự định đi tham gia hôn lễ? Nhận được tin tức, Quảng Nguyên và Chu Vô Cửu đều tới hỏi. Lăng Hàn cười hắc hắc nói:
- Có Quảng lão ca bảo bọc, coi như long đàm hổ huyệt ta cũng dám xông. Quảng Nguyên đen mặt. Lưu gia là địa phương nào? Đây chính là nơi có cường giả Thần Thai Cảnh trấn giữ! Hắn có thể đi qua làm loạn sao? Hắn không ngừng xua tay nói:
- Ta sẽ không đi chịu chết với ngươi! Chu Vô Cửu lại nói:
- Hàn thiếu, ta đi với ngươi! Hắn là người trọng tình, thấy Lăng Hàn vì bạn gái muốn đi nháo hôn lễ, thì nhiệt huyết sôi trào. Hơn nữa nhờ Lăng Hàn hắn mới có thể báo thù, lại thiếu Lăng Hàn một mạng, Lưu gia thì như thế nào, chiếu nháo!
- Hai tiểu tử ngốc các ngươi, đi cái rắm! Lưu gia có Thần Thai Cảnh tọa trấn, các ngươi đi quả thực là chịu chết! Quảng Nguyên nói.
- Vi tình liều mạng, bách tử không từ! Chu Vô Cửu dõng dạc nói. Lăng Hàn sờ cằm nói:
- Chuyện tình đi chịu chết đương nhiên là không thể làm! Ừ, trước đi Thiên Dược Các a.
---------------
...