...
Lăng Hàn sinh lòng cảm khái, hắn có thể tu hành tới độ cao này phải cảm tạ Huyền Thái Vũ.
Đầu tiên, Nguyen thế giới cùng một nhịp thở với Huyền Thái Vũ.
Không có Nguyên thế giới, Lăng Hàn không thể đánh vỡ cực hạn.
Tiếp theo, bình cảnh đầu tiên của tiên đồ là viễn cổ tiên môn, hắn nhờ Huyền Thái Vũ đánh vỡ.
Nếu không phải như thế, chỉ sợ không ai có thể thông qua cửa thứ tư, Huyền Thái Vũ cũng đã nói, Thiên Đạo đang cố ý khó xử người khác, là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Việc này không quan hệ tới thiên phú, nghị lực, mà là không có cách nào hoàn thành.
Cho nên, Huyền Thái Vũ thành Đế đã đánh nát viễn cổ tiên môn.
Đây là bước đầu tiên của tiên đạo, cũng là một bước trọng yếu nhất, nếu không thể đặt vững cơ sở vững chắc, làm sao đàm luận xung kích cực hạn?
Từ xưa có nhiều Đại Đế như vậy, cũng chỉ có Huyền Thái Vũ xuất thủ làm việc này, từ điểm đó, Lăng Hàn khâm phục!
Đối nghịch với Thiên Đạo, Huyền Thái Vũ khẳng định sẽ bị phản phệ.
Có lẽ, hiện tại thiên hạ không người nào biết Huyền Thái Vũ cũng có quan hệvới Thiên Đạo, cố ý mai táng thanh danh của vị Đại Đế này.
Dù sao, không có tồn tại vĩnh hằng và truyền thuyết bất hủ.
Hình ảnh lại thay đổi.
Lúc này, Huyền Thái Vũ đã không phải là Đại Đế, biến thành thời điểm Thánh Nhân.
Hắn tranh phong với rất nhiều thiên kiêu, cho thấy phong thái vương giả vô địch.
A?
Lăng Hàn sững sờ, bởi vì hắn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Cát Thiên Thu!
Đây là vị cường giả thần bí mà hắn gặp được Thiên Không đảo, khi đó Lăng Hàn là bị Tiên Thiên Thạch Linh hấp dẫn, thâm nhập lòng đất và gặp vị này.
Cũng bởi vì Cát Thiên Thu, Lăng Hàn mới biết được có Thái Cổ Nguyên Nê tồn tại, có thể phong bế sinh cơ của người khác và thức tỉnh vào ức vạn năm sau.
Tê, vị này là người một thời đại với Huyền Thái Vũ!
Lăng Hàn lúc này cũng kinh hãi, không nghĩ tới hắn lại nhìn thấy Cát Thiên Thu trong trí nhớ của Huyền Thái Vũ.
Hơn nữa, Cát Thiên Thu còn nói Huyền Thái Vũ là đối thủ mạnh nhất, nguyên nhân trong trí nhớ này, Huyền Thái Vũ giao thủ cùng Cát Thiên Thu số lần nhiều nhất, thậm chí cũng không phải lần nào Huyền Thái Vũ cũng thu được thắng lợi.
NHưng người cười cuối cùng lại là Huyền Thái Vũ.
– Cát lão gia tử!
Lăng Hàn thì thào trong lòng:
– Nếu lần sau có thể gặp lại, ta phải thỉnh giáo một chút, Huyền Thái Vũ là Đại Đế của thời đại nào, vì cái gì vị Đại Đế này có liên hệ không rõ với ta và đám người Đinh Thụ?
Sau đó, hình ảnh càng ngày càng chậm, càng gần thời thơ ấu của Huyền Thái Vũ, ký ức lại càng ít.
Rất nhanh, hình ảnh đột nhiên biến mất.
Lăng Hàn mở mắt ra,
Kết thúc.
A?
Trên mặt bàn, tảng đá kia đã hóa thành tro tàn, nhưng Lăng Hàn có loại cảm giác, trong người hắn có thứ gì đó tan vỡ, dường như sinh ra biến hóa không rõ nào đó.
Nhưng loại biến hóa này quá nhỏ, Lăng Hàn không thể nói rõ cái gì, nhưng hắn tin tưởng, nó là một hạt giống chôn xuống đất, chờ thời cơ tới sẽ nảy mầm.
– Còn nữa, liên hệ của ta đã mạnh hơn.
Lăng Hàn huy động bàn tay, chỉ thấy có năm đạo quy tắc bát tinh hiển hiện.
Năm đạo!
Bởi vì hắn liên hệ với pho tượng kia mạnh hơn, một ý niệm cũng có thể dẫn động nhiều tín ngưỡng lực, từ đó trợ giúp hắn gia tăng chiến lực.
– Đáng tiếc, cũng không có đạt được Đế kinh, cũng không có Đế binh.
Lăng Hàn lắc đầu, hình ảnh trước kia quá nhanh, chờ hắn nhìn rõ cũng không biết Huyền Thái Vũ trải qua đại chiến gì, có cần vận dụng Đế binh hay không.
Lại nói, Đại Đế vô địch một thời đại, còn cần Đế binh giúp đỡ chiến đấu sao?
Đế binh tồn tại càng nhiều là một loại truyền thừa, có thể vĩnh cố khí vận một Đế tộc.
– Bất kể nói thế nào, ta cũng có thu hoạch.
Mặc dù hắn tạm thời không rõ đó là cái gì.
Lăng Hàn ra khỏi tiểu viện, thông qua pho tượng tổn hại kia, hắn đã xác định nơi này không có thứ khác.
– Nếu như ta không tiếc dùng phương thức phá hư rút tín ngưỡng lực ra, ta có thể chiến đấu với Thánh Nhân cửu tinh, thậm chí chém giết đối phương.
Lăng Hàn thì thào nói:
– Có điều cứ như vậy, tín ngưỡng còn sót lại trong tượng đá sẽ mất sạch.
Vào lúc hắn rời đi, lúc này, chỉ thấy lượng lớn Thánh Nhân chạy tới.
Là Hầu ca, Đinh Thụ còn có Đế tử.
Lăng Hàn giật mình, xem ra Thánh Hỏa thụ đã thiêu đốt xong, cho nên những người này lại bắt đầu thăm dò.
Mặc dù Thánh Hỏa thụ trâu bò đến rối tinh rối mù, nhưng mà Thánh Nhân nơi này cũng quá nhiều, bởi vậy chia ra mọi người đều có tiến bộ nhưng không lớn.
Chuyện này không thể làm khác, ruồi nhiều mật ít.
– Lăng Hàn!
Sau khi nhìn thấy hắn, tất cả mọi người là kinh hô.
– Hừ, ngươi muốn đi đâu?
Yến An Minh lạnh lùng nói.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn thản nhiên nói:
– Đó là thái độ khi ngươi nói chuyện với anh hùng hay sao?
Anh hùng?
Yến An Minh vừa định quát tháo, hắn suy nghĩ lại, đúng thế, thế hệ hoàng kim đều thua đám người Dương Dịch Hoàn, từng bước từng bước thua tinh vực, thẳng đến khi Lăng Hàn đứng ra mới ngăn cơn sóng dữ, ngược lại thắng được hai mươi bảy tinh vực cho dương gian.
Công tích như thế quá lớn.
So sánh với nhau, Yến An Minh hắn tính toán là cái gì? Thân là Thánh Nhân nhưng hắn làm được gì cho dương gian?
Yến An Minh nghẹn lời, hiện tại Lăng Hàn được thiên hạ sùng bái đạt tới độ cao của chúa cứu thế, thậm chí hắn có thể so sánh với Đa Gia Phật.
Hắn quả quyết không dây dưa với Lăng Hàn, cũng không phải không biết, Lăng Hàn nổi danh miệng lưỡi sắc bén..
– Ngưi đạt được Đại Đế di bảo đúng không?
Hắn nói.
Hắn vừa nói câu này, mọi người đều nhìn hắn.
Dù là Thánh Nhân thì như thế nào, đối mặt với Đại Đế truyền thừa vẫn cảm thấy kích động.
Không nói thành Đế, tham khảo Đế kinh khác biệt cũng trợ giúp bọn họ đi xa hơn.
Lăng Hàn cười ha ha, ánh mắt nhìn sang đám người, trừ đám người Hầu ca, Đại Hắc Cẩu ra, mỗi người đều mang theo tham lam.
Hắn lắc đầu:
– Nếu như ta nói không có, các ngươi cũng không tin đúng không?
Nói nhảm, nơi này chính là chỗ ở cửa Đại Đế, cho dù thế nào cũng có Đế kinh và Đế binh, mà Lăng Hàn là người đi vào sớm nhất, ai cho hắn rời đi chứ?
Cho nên, muốn nói Lăng Hàn không có thu hoạch, có ai tin tưởng?
Không có thu hoạch, ngươi đi làm gì?
– Giao ra Đế kinh cùng Đế binh!
Một tên lão Thánh Nhân mở miệng, ngữ khí mang theo mệnh lệnh.
Bởi vì hắn là Thánh Nhân tứ tinh, hắn có thực lực nghiền ép nên cũng có tư cách hỏi như vậy.
...